Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2013

NGƯỜI ĐI ĐỂ LẠI NHỮNG GÌ?


Tuần thất thứ ba của Trang Thị Ngọc Phượng được anh chị em nhóm khiếm thị do chị Nga hướng dẫn, tổ chức cầu siêu tại  chùa Thiên Quang – Bình Dương sáng ngày 05/4/2013.
Chị Nga là một người khiếm thị đầu tiên có duyên lớn  nhận được bản kinh chữ nổi  (braille) Mà cô Tịnh Trí  đã quan tâm với những anh chị em khiếm thị, tiếp sau đó, chị Trang Thị Ngọc Phượng từ Canada về, qua sự trợ lực của sư cô Hương Nhũ  (cũng là chị em kết nghĩa của Phượng), các bản kinh dành cho người thiếu ánh sáng lần lượt ra đời, từ đó, ba người nhận được kinh là chị Nga- Phương Trâm và chị Thảo, dần dà những vị khác tiếp tục nhận được kinh để rồi từ đó, phần lớn anh chị em khiếm thị đều đọc tụng thuộc làu khi tham dự các khóa tu chung với người sáng mắt.  Hay tin chị Trang Thị Ngọc Phượng ra đi,  tất cả nhóm khiếm thị như hụt hẩng, tuy biết rằng ngày đó sẽ đến, năm 2012, chị Phượng từ Canada về thăm quê, đã tổ chức khóa tu an lạc một ngày và chẩn thí cho hơn 300 anh chị em khiếm thị tại Thiên Quang, sức khỏe bị suy kiệt thấy rõ, nhưng chị vẫn cố gắng tạo niềm vui với các bạn khiếm thị. Tuy biết mang bệnh nan y, nhưng Ngọc Phượng vẫn quên mình để hướng về những người bất hạnh. Chị Phượng là đệ tử của đại lão T. T.Tâm Châu, được kể, khi đến chùa Từ Quang, Phượng không quan tâm đến tu tập kinh kệ, mà chị luôn chăm sóc các bàn thờ hương linh; lúc về nước, chị thân cận với người khiếm thị, thường nhắn nhũ với sư cô Hương Nhũ về mọi quan tâm dành cho người khiếm thị. Thuận theo vô thường, Ngọc Phượng đã ra đi với tấm lòng vị tha của một Phật tử, sau khi trở lại Cananda gần một năm tròn.
Để tưởng nhớ ân tình của chị, gần một trăm  người khiếm thị từ quận tư, quận nhất, Hốc Môn, Thủ Đức…đã hội tụ về cầu siêu nhân tuần thất thứ ba của chị. Sau khóa lễ kỳ siêu, sư cô giảng sư T. Nữ Hương Nhũ nhắc lại những kỷ niệm đẹp, những công hạnh thâm trầm của Ngọc Phượng với nhiều xúc động. 51 tuổi chưa đủ một đời người theo quan niệm thế gian, nhưng quá đủ một kiếp người có bản chất vị tha, từ tâm của người con Phật; có lẽ do phước báu hướng đến và giúp đỡ người bất hạnh mà Ngọc Phượng không bị cơn đau dằn vật kéo dài như nhiều bệnh nhân khác.
Buổi lễ do chị Nga đại diện nhóm khiếm thị xin chủ động tổ chức, nhưng sau khóa lễ, vẫn được sư cô trụ trì Thiên Quang dành cho những phần quà ngoài dự tính.
Một ân nhân của khiếm thị ra đi, để lại nhiều xót xa cho người còn lại; có lẽ, trong tâm tư của từng người, vẫn luôn hướng về Ngọc Phượng với tình thương và lời cầu nguyện chân thành,  Nguyện Hồng Ân Tam Bảo hướng linh Trang thị Ngọc Phượng tái sanh vào cảnh an lành, thuận duyên cho việc tu tập trong tương lai với một thân thể khỏe mạnh, tốt đẹp hơn.
                                                   MINH MẪN
                                                      05/4/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét