Bởi đời là cõi tạm,
Nên sống thật với nhau.
Nếu kiếp người trôi mau,
Thì oán thù dừng lại.
Bởi không gì tồn tại,
Nên giận hờn bỏ qua.
Nếu lòng mình vị tha,
Thì nỗi sầu tan biến.
Bởi không gì lưu luyến,
Nên đừng buộc ràng thêm.
Nếu có ngày và đêm,
Thì mê rồi phải ngộ.
Bởi mộng đời dễ vỡ,
Nên quý trọng hôm nay.
Nếu thế sự vần xoay,
Thì ngồi yên tĩnh lặng.
Bởi lòng người sâu thẳm,
Nên đừng cạn nghĩa ân.
Nếu mang nặng nghiệp trần,
Thì buông rời vọng tưởng.
Bởi tham cầu danh tướng,
Nên quán niệm vô thường.
Nếu ai còn tha phương,
Thì nhớ về nguồn cội.
Bởi ai còn nông nỗi,
Nên nhớ lấy lời xưa.
Nếu ai đi trong mưa,
Thì thấm đời gian khó.
Bởi yêu trong giông gió,
Nên hiểu tình long đong.
Nếu “Sắc tức thị Không”,
Thì... vô cầu, vô niệm.
Nên sống thật với nhau.
Nếu kiếp người trôi mau,
Thì oán thù dừng lại.
Bởi không gì tồn tại,
Nên giận hờn bỏ qua.
Nếu lòng mình vị tha,
Thì nỗi sầu tan biến.
Bởi không gì lưu luyến,
Nên đừng buộc ràng thêm.
Nếu có ngày và đêm,
Thì mê rồi phải ngộ.
Bởi mộng đời dễ vỡ,
Nên quý trọng hôm nay.
Nếu thế sự vần xoay,
Thì ngồi yên tĩnh lặng.
Bởi lòng người sâu thẳm,
Nên đừng cạn nghĩa ân.
Nếu mang nặng nghiệp trần,
Thì buông rời vọng tưởng.
Bởi tham cầu danh tướng,
Nên quán niệm vô thường.
Nếu ai còn tha phương,
Thì nhớ về nguồn cội.
Bởi ai còn nông nỗi,
Nên nhớ lấy lời xưa.
Nếu ai đi trong mưa,
Thì thấm đời gian khó.
Bởi yêu trong giông gió,
Nên hiểu tình long đong.
Nếu “Sắc tức thị Không”,
Thì... vô cầu, vô niệm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét