Thực hiện : Thích Tánh Tuệ
BỐN PHÁP ĐƯA ĐẾN HẠNH PHÚC!
Người Koliya đến thưa với Đức Phật:
“Bạch Thế Tôn, chúng con là những người gia chủ, hưởng thọ dục vọng, sống hệ phược với vợ con, dùng các hương chiên đàn ở Kàsi (Benares), đeo và dùng các vòng hoa hương liệu, phấn sáp, thọ lãnh các vàng bạc. Bạch Thế Tôn, Thế Tôn hãy thuyết cho những người như chúng con, thuyết như thế nào để những pháp ấy đem đến cho chúng con hạnh phúc an lạc ngay trong hiện tại”.
Đức Phật dạy: đây là bốn pháp đưa đến hạnh phúc hiện tại và an lạc hiện tại cho các thiện nam tử:
1) Ðầy đủ sự tháo vát.
2) Đầy đủ sự phòng hộ.
3) Làm bạn với thiện
4) Sống thăng bằng điều hòa.
●Thế nào là sự đầy đủ tháo vát?
Ở đây, vị thiện nam tử phải làm nghề gì để sinh sống, hoặc nghề nông, hoặc đi buôn, hoặc nuôi bò, hoặc làm người bắn cung, hoặc làm việc cho vua, hoặc bất cứ nghề gì, trong nghề ấy, người ấy thiện xảo, không biết mệt, biết suy tư phương tiện, vừa đủ để tự làm và điều khiển người khác làm”.
●Pháp thứ hai là đầy đủ sự phòng hộ:
“Ở đây những tài sản của thiện nam tử, do tháo vát tinh tấn thu hoạch được, do sức mạnh bàn tay cất chứa được, do mồ hôi đổ ra đúng pháp, thu hoạch đúng pháp, vị ấy giữ gìn và bảo vệ. Làm thế nào các tài sản của ta không bị vua mang đi, không bị trộm cướp mang đi, không bị lửa thiêu đốt, không bị nước cuốn trôi, không bị các người con không khả ái chiếm đoạt. Ðây gọi là đầy đủ sự phòng hộ”.
●Thứ đến là bạn với thiện:
“Tại chỗ nào, có những gia chủ hay người lớn lên trong giới đức, đầy đủ lòng tin, đầy đủ giới đức, đầy đủ bố thí, đầy đủ trí tuệ, thiện nam tử làm quen, nói chuyện, thảo luận. Với những người đầy đủ lòng tin, vị ấy học tập đầy đủ lòng tin. Với những người đầy đủ giới đức, học tập đầy đủ giới đức. Với những người đầy đủ bố thí, học tập đầy đủ bố thí. Với những người đầy đủ trí tuệ, học tập đầy đủ trí tuệ”.
●Pháp thứ tư là sống thăng bằng điều hòa:
Sống thăng bằng điều hòa là sống không bỏn xẻn hoặc hoang phí, sống như thế nào để tiền nhập trội hơn tiền xuất, và hàng tháng hàng năm đều có tiền tiết kiệm. Đó là những yếu tố cần thiết và bảo đảm cho một đời sống an lạc và hạnh phúc”.
Rồi Ðức Phật nhắc khéo thiện nam tử có bốn cửa xuất làm phung phí tài sản :
tức là đam mê đàn bà, đam mê rượu chè, đam mê cờ bạc, bạn bè kẻ ác, thân hữu kẻ ác.
Nếu thiện nam tử rơi vào bốn cái mê này, thời bao nhiêu tài sản thâu hoạch được sẽ bị phung phí tiêu tán hết. Như một hồ nước có bốn cửa nhập, bốn cửa xuất. Cửa nhập thì bị đóng lại, cửa xuất thì bị mở toang. Như vậy bao nhiêu nước trong hồ đều tuôn chảy ra ngoài hồ hết.
Trái lại có bốn cửa vào để tăng trưởng tài sản.
Tức là không có đam mê đàn bà, không đam mê rượu chè, không đam mê cờ bạc, thân hữu với bậc thiện.
Như một hồ nước có bốn cửa nhập đều mở toang, bốn cửa xuất đều đóng kín. Như vậy nước ở ngoài tuôn vào trong hồ và hồ nước sẽ đầy tràn. Cũng vậy, vị thiện nam tử, tránh xa bốn đam mê trên, thời tài sản của vị ấy ngày một tăng trưởng, ngày một hưng thịnh.
( Trích Kinh Tăng Chi Bộ, VIII-54)
MIỆNG THOẢNG HƯƠNG SEN
Ít nói cho lòng được tịnh thanh,
Cho tâm hoa nở đóa sen lành.
Nhiều lời, lắm lỗi, đa phiền não,
Bao nhiêu rối rắm mãi vây quanh.
Ít nói quay về với tự tâm,
Nương theo hơi thở Niệm Phật thầm.
Sáu cửa cài then, phòng hộ ý,
Tỉnh thức từng giây, dứt lỗi lầm.
Ít nói cho đời bớt nhiễu nhương…
Chỉ cần im lặng trải tình thương.
Gìn Thân, Miệng, Ý như gìn ngọc,
Hoa Từ, trái Huệ tự thơm hương.
Ít nói, không là câm nín đâu!
Cốt là ý nghĩa chẳng nhiều câu.
Một lời đem lại nhiều an lạc,
Hơn cả ngàn muôn... rộn ý sầu.
Ít nói tâm rền tiếng Phật âm,
Lắng nghe an tịnh thoát mê lầm.
Con nguyện vuông tròn câu Chánh Ngữ,
Thắp đèn Tuệ Giác rạng trong tâm.
Thích Tánh Tuệ
Nếu cơ thể này thực sự là của ta thì nó sẽ nghe theo mệnh lệnh của ta.
Khi ta nói: “Không được già!” hay “Ta cấm mày không được đau!”, nó có nghe lời ta không? Không! Nó chẳng đếm xỉa gì đến ý kiến của ta cả. Chúng ta chỉ là người thuê chứ… không phải là chủ nhân của “căn nhà” này. Nếu nghĩ rằng cơ thể này là của ta thì ta sẽ đau khổ biết bao khi phải xa lìa nó.
Thực ra, chẳng có một cái ta trường tồn bất biến, chẳng có một cái gì cố định hay bền vững mà ta có thể nắm giữ .
BỐN PHÁP ĐƯA ĐẾN HẠNH PHÚC!
Người Koliya đến thưa với Đức Phật:
“Bạch Thế Tôn, chúng con là những người gia chủ, hưởng thọ dục vọng, sống hệ phược với vợ con, dùng các hương chiên đàn ở Kàsi (Benares), đeo và dùng các vòng hoa hương liệu, phấn sáp, thọ lãnh các vàng bạc. Bạch Thế Tôn, Thế Tôn hãy thuyết cho những người như chúng con, thuyết như thế nào để những pháp ấy đem đến cho chúng con hạnh phúc an lạc ngay trong hiện tại”.
Đức Phật dạy: đây là bốn pháp đưa đến hạnh phúc hiện tại và an lạc hiện tại cho các thiện nam tử:
1) Ðầy đủ sự tháo vát.
2) Đầy đủ sự phòng hộ.
3) Làm bạn với thiện
4) Sống thăng bằng điều hòa.
●Thế nào là sự đầy đủ tháo vát?
Ở đây, vị thiện nam tử phải làm nghề gì để sinh sống, hoặc nghề nông, hoặc đi buôn, hoặc nuôi bò, hoặc làm người bắn cung, hoặc làm việc cho vua, hoặc bất cứ nghề gì, trong nghề ấy, người ấy thiện xảo, không biết mệt, biết suy tư phương tiện, vừa đủ để tự làm và điều khiển người khác làm”.
●Pháp thứ hai là đầy đủ sự phòng hộ:
“Ở đây những tài sản của thiện nam tử, do tháo vát tinh tấn thu hoạch được, do sức mạnh bàn tay cất chứa được, do mồ hôi đổ ra đúng pháp, thu hoạch đúng pháp, vị ấy giữ gìn và bảo vệ. Làm thế nào các tài sản của ta không bị vua mang đi, không bị trộm cướp mang đi, không bị lửa thiêu đốt, không bị nước cuốn trôi, không bị các người con không khả ái chiếm đoạt. Ðây gọi là đầy đủ sự phòng hộ”.
●Thứ đến là bạn với thiện:
“Tại chỗ nào, có những gia chủ hay người lớn lên trong giới đức, đầy đủ lòng tin, đầy đủ giới đức, đầy đủ bố thí, đầy đủ trí tuệ, thiện nam tử làm quen, nói chuyện, thảo luận. Với những người đầy đủ lòng tin, vị ấy học tập đầy đủ lòng tin. Với những người đầy đủ giới đức, học tập đầy đủ giới đức. Với những người đầy đủ bố thí, học tập đầy đủ bố thí. Với những người đầy đủ trí tuệ, học tập đầy đủ trí tuệ”.
●Pháp thứ tư là sống thăng bằng điều hòa:
Sống thăng bằng điều hòa là sống không bỏn xẻn hoặc hoang phí, sống như thế nào để tiền nhập trội hơn tiền xuất, và hàng tháng hàng năm đều có tiền tiết kiệm. Đó là những yếu tố cần thiết và bảo đảm cho một đời sống an lạc và hạnh phúc”.
Rồi Ðức Phật nhắc khéo thiện nam tử có bốn cửa xuất làm phung phí tài sản :
tức là đam mê đàn bà, đam mê rượu chè, đam mê cờ bạc, bạn bè kẻ ác, thân hữu kẻ ác.
Nếu thiện nam tử rơi vào bốn cái mê này, thời bao nhiêu tài sản thâu hoạch được sẽ bị phung phí tiêu tán hết. Như một hồ nước có bốn cửa nhập, bốn cửa xuất. Cửa nhập thì bị đóng lại, cửa xuất thì bị mở toang. Như vậy bao nhiêu nước trong hồ đều tuôn chảy ra ngoài hồ hết.
Trái lại có bốn cửa vào để tăng trưởng tài sản.
Tức là không có đam mê đàn bà, không đam mê rượu chè, không đam mê cờ bạc, thân hữu với bậc thiện.
Như một hồ nước có bốn cửa nhập đều mở toang, bốn cửa xuất đều đóng kín. Như vậy nước ở ngoài tuôn vào trong hồ và hồ nước sẽ đầy tràn. Cũng vậy, vị thiện nam tử, tránh xa bốn đam mê trên, thời tài sản của vị ấy ngày một tăng trưởng, ngày một hưng thịnh.
( Trích Kinh Tăng Chi Bộ, VIII-54)
MIỆNG THOẢNG HƯƠNG SEN
Ít nói cho lòng được tịnh thanh,
Cho tâm hoa nở đóa sen lành.
Nhiều lời, lắm lỗi, đa phiền não,
Bao nhiêu rối rắm mãi vây quanh.
Ít nói quay về với tự tâm,
Nương theo hơi thở Niệm Phật thầm.
Sáu cửa cài then, phòng hộ ý,
Tỉnh thức từng giây, dứt lỗi lầm.
Ít nói cho đời bớt nhiễu nhương…
Chỉ cần im lặng trải tình thương.
Gìn Thân, Miệng, Ý như gìn ngọc,
Hoa Từ, trái Huệ tự thơm hương.
Ít nói, không là câm nín đâu!
Cốt là ý nghĩa chẳng nhiều câu.
Một lời đem lại nhiều an lạc,
Hơn cả ngàn muôn... rộn ý sầu.
Ít nói tâm rền tiếng Phật âm,
Lắng nghe an tịnh thoát mê lầm.
Con nguyện vuông tròn câu Chánh Ngữ,
Thắp đèn Tuệ Giác rạng trong tâm.
Thích Tánh Tuệ
Nếu cơ thể này thực sự là của ta thì nó sẽ nghe theo mệnh lệnh của ta.
Khi ta nói: “Không được già!” hay “Ta cấm mày không được đau!”, nó có nghe lời ta không? Không! Nó chẳng đếm xỉa gì đến ý kiến của ta cả. Chúng ta chỉ là người thuê chứ… không phải là chủ nhân của “căn nhà” này. Nếu nghĩ rằng cơ thể này là của ta thì ta sẽ đau khổ biết bao khi phải xa lìa nó.
Thực ra, chẳng có một cái ta trường tồn bất biến, chẳng có một cái gì cố định hay bền vững mà ta có thể nắm giữ .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét