LỜI KHUYÊN CÓ GIÁ TRỊ TRONG CUỘC SỐNG
- Khi sống sung túc, phẩm hạnh lớn nhất là sự điều độ. Khi gặp tai họa phẩm hạnh lớn nhất là kiên cường.
- Sự trả thù là dấu hiệu của một tinh thần yếu ớt, bất lực không thể chịu đựng được những sự lăng mạ.
- Ngưỡng cửa dẫn đến ngôi nhà khôn ngoan đó là sự tự hiểu mình còn ngu dốt.
- Vấn đề không phải là chúng ta sống bao lâu mà sống nhưthế nào.
- Như con voi lâm trận biết bảo vệ cái vòi là biết giữ mạng sống; nếu nó dùng luôn cả cái vòi tức đã thí mạng, không cógì nó không làm. Cũng vậy, kẻ cố ý nói dối thì không còn chừa điều ác nào.
- Tuyệt vọng chính là một sự kiện ghê gớm mà ta cần phải tránh. Đôi khi sự tuyệt vọng, ngã lòng, thối chí có thể dẫn đến việc tìm một lối thoát bằng cách tự tử. Đó là một hành động sai lầm, có tính cách nhất thời, làm lỡ mất cơ hội sửa đổi vàlàm lại từ đầu. Hãy bắt tay làm lại từ đầu, đạt được kết quảtừng ít một, đó là những thứ “của mình”, dù sao ít còn hơn không. Nếu tự tử hay tuyệt vọng mà buông xuôi, cái mà ta cóvẫn chỉ là con số không.
- Khi nghe khen, chớ vội mừng; khi nghe chê cũng chớ vội buồn; vì vui buồn theo khen chê, cả hai đều làm cho ta sađọa.
- Hầu hết những người có nhiều đam mê hưởng thụ đều cótính ích kỷ cao.
- Làm việc nhỏ mà không ra gì thì làm việc lớn cũng khóthành công!
- Có nhiều người đã dùng nửa đầu cuộc đời mình để làm cho nửa sau trở nên thảm hại và đê hèn.
- Ngay cả những thứ làm cho ta cảm giác thoải mái, thích thúvà những thứ cho ta cảm giác bực bội khó chịu (nóng giận), thì cũng đều không thực sự có một chút giá trị gì cả. Ta sẽthấy: "Ô, đâu có gì trong cái cảm giác thích thú nầy. Ðây chỉlà một thứ cảm giác xuất hiện rồi sẽ biến mất. Cảm giác không thích (nóng giận) cũng vậy, nó chỉ là một cảm giác córồi mất. Thế thì tại sao chúng ta phải rắc rối với chúng cơchứ?"
- Khi ta tiêu diệt được sự nóng giận trong ta, thì tất cả mọi kẻthù của ta ở bên ngoài đều bị tiêu diệt.
- Hãy tự mình làm chỗ nương tựa cho mình! Người khác thìlàm chỗ nương tựa cho mình sao được? Và chính sự khéo tựchế ngự là chỗ nương tựa khó có.
- Khi nghe thấy lời chê bai, trước tiên phải biết kẻ đi chêngười là hạng người thế nào đã.
- Đại thần bị vua Kiệt, vua Trụ phế bỏ thì không hẳn là ngu xuẩn thật sự; bị vua Nghiêu, vua Thuấn phế bỏ mới là bất tài thật sự. Lời nói xấu và lời khen ngợi của thế tục quả thực không đáng tin.
- Giàu có không ước hẹn với kiêu ngạo, nhưng kiêu ngạo sẽtự tìm đến với giàu có; kiêu ngạo và tử vong không liên quan với nhau, nhưng tử vong cũng sẽ tìm đến với kiêu ngạo. Kết cục bi thảm lấy kiêu ngạo làm điềm báo trước; diệt vong lấy kiêu sa xuất hiện để xác định. Thiên hạ thái bình, tự nhiên thói kiêu sa sẽ dễ xuất hiện; kiêu ngạo xa xỉ tự nhiên sẽ dẫnđến nguy nạn diệt vong.
- Một số người tuỳ tiện hứa hẹn với người khác, không giữchữ tín, họ xem sự việc quá dễ dãi, tất phải gặp khó khăn; còn thánh nhân, thường chú trọng khó khăn cao độ, cho nên họ không bao giờ gặp bất cứ khó khăn nào.
- Tốc độ của tên bay rất nhanh, nhưng tầm bắn lại không quáhai dặm, vì nó bay một đoạn sẽ dừng lại; tốc độ bước đi rất chậm, nhưng có thể đi đến mấy trăm dặm, vì bước đi không ngừng. Vô luận làm việc gì, điều quý ở chỗ kiên trì đến cùng, chỉ cần giữ được thái độ đó thì cho dù người bình thường cóthể đạt được thành tích rất tốt.
- Con tuấn mã ngày vượt ngàn dặm, là nhờ chiếc xe nhẹ; vác nhiều chở nặng đi một ngày không đến vài dặm, vì vác chởquá sức. Bất luận làm việc gì, kể cả học tập, đều không được gánh vác quá sức, nếu không thì cho dù người có bản lĩnhđến đâu cũng sẽ bị gục ngã.
- Người thông minh tài trí, phải dùng ngu xuẩn để tự thủ; người đa văn thiên biện, phải dùng thiển lậu để tự thủ; người dũng mãnh kiên cường, phải dùng e sợ để tự thủ; người giàu sang phú quý, phải dùng tiết kiệm để tự thủ; người đại nhânđại đức, phải dùng khiêm nhường để tự thủ. Xử thế như vậy mới có thể tránh được tai hoạ vào thân.
- Quân tử xử thế nên lấy hành vi của mình làm chính, tôn kính người khác nhưng không đòi người khác phải tôn kính lại mình. Tôn kính và yêu thích người khác là việc của mình, còn được người khác yêu thích mình hay không, là việc của người khác.
- Cho dù mười câu nói đúng đến chín câu cũng chưa chắc đãcó người tán thưởng bạn, nhưng nếu bạn nói sai một câu thìsẽ bị người khác chỉ trích. Làm việc gì thà tỏ ra vụng một tý, tuyệt đối không được làm ra vẻ thông minh hơn người.
- Nhón gót lên để muốn đứng cho cao, kết quả là đứng không vững; xoạc chân cho rộng để muốn đi cho nhanh, kết quả làkhông đi được. Cố hết sức để thể hiện mình, ngược lại lại không thể bộc lộ được bản thân; tự cho mình là phải, ngược lại lại không thể phân biệt rõ phải trái; cố tâng bốc mình, ngược lại lại không thể lập lên công tích; người tự cao tự đại thì không thể hơn người.
- Kiêu mạn có cái tác hại là khiến ta dù muốn hay không muốn tạo thành thói quen chê bai người khác. Nếu ta hay nhìn thấy lỗi của người khác, hay chê bai người khác thì phải biết rằng lúc đó ta đang kiêu mạn.
- Quân tử dùng người cho ở xa để xem lòng trung, cho ở gầnđể xem lòng kính, sai làm nhiều việc để xem cái tài, hỏi lúc vội vàng để xem cái trí, hẹn cho ngặt ngày để xem cái tín, ủy cho tiền bạc để xem cái nhân, giao cho việc nguy biến để xem cái tiết, cho đánh chén say sưa để xem cử chỉ, cho ở chỗ phiền tạp để xem thần sắc…. Xem người đại khái như vậy, thì họa may mới có thể biết người được.
- Khi con người ta sống chỉ vì mình thì trở thành thừa đối với những người còn lại .
- Trí tuệ của con người trưởng thành trong tĩnh lặng, còn tính cách trưởng thành trong bão táp.
- Có khi chỉ một giây phút bồng bột mà cuộc đời hoàn toàn thay đổi. Tương lai ra sao cũng chỉ là do thái độ của chúng ta trước những việc nhỏ nhất hôm nay.
- Nếu bạn áp đặt suy nghĩ của bạn lên người khác là quyền của bạn, nhưng nếu bạn nghĩ rằng người ta sẽ thành ra cái thứ mà bạn muốn thì thật là ngô nghê, buồn cười!
- Người ta có thể làm việc thiện mà không cần ầm ĩ.
- Không phải cứ làm theo những gì mình muốn thì sẽ sung sướng hả hê thích thú. Trái lại... người ta phải trả giá cho những gì đã làm.
- Phải khiêm tốn để biết rằng mình vẫn có thể sai!
- Không thể “nói chuyện trên trời” khi chưa đứng một cách vững chắc trên đất.
- Mỗi ngày ta cần nghe một bài ca ngắn, đọc một bài thơ hay, xem một bức tranh đẹp và nói những điều tử tế.
- Thế gian thường có người giúp người thì cho là ban ơn, trong lòng kiêu hãnh tự cho mình siêu việt không ai bằng. Thái độ này rất nguy hiểm và thường dẫn đến hậu quả phản diện: giúp người mà không tăng thêm tình cảm mà ngược lại còn làm mất phần tình người đang có.
- Trong cuộc sống không chỉ có 1 cánh cửa hạnh phúc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét