Thứ Năm, 25 tháng 3, 2010

HÒA THƯỢNG T.QUẢNG ĐỘ


Một tháng nay, trên các phương tiện truyền thông VN loan tin HT T. Quảng Độ cùng TT Không Tánh , Minh Nguyệt và một số nhân sự tay chân của ngài có mặt tại toà nhà Quốc Hội đường Hoàng Văn Thụ, Phú Nhuận, tay cầm loa, tay cầm túi tiền giơ cao và tuyên bố….
Là một người dân và là một Phật tử, chúng tôi không khỏi bức xúc và đau buồn thấy hình ảnh một tu sĩ Phật giáo bị rêu rao như thế!
Số thông cảm và đồng tình với việc làm của quý Ngài thì quá ít ở trong nước, số phản đối và hiểu về nội tình PGVN trong nước thì khá nhiều, và số đông còn lại, họ không hiểu gì về PG, nhưng qua truyền hình, báo chí, họ cảm thấy bất mãn cho các sư PG.
Chúng ta không xét đến số đồng tình hay phản đối, chỉ lắng nghe trong quần chúng vô tư, qua tình trạng xẩy ra tại Sài Gòn và Hà Nội: Một người ngồi quán cà phê vỉa hè nói: Nếu các sư vì tình nghĩa đồng bào ruột thịt như thế thì quá tốt, nhưng với điều kiện các sư đừng tuyên bố bất cứ cái gì. Dân khiếu kiện đã có gần hai năm nay chứ không phải mới một ngày một bửa, sao lâu nay nhà nước vẫn để yên, tại các sư đến khích động nên nhà nước mới giải tán, như vậy các sư đã giúp cho nhà nước một cái cớ khó xử trước tình cảnh ăn vật nằm vạ đó!
Một người khác nói: Đồng bào nước ngoài cũng từng gửi tiền về giúp dân khiếu kiện một cách thầm lặng từ lâu, nhà nước biết hết, nhưng không gây khó dể gì!Tại sao cứ phải mang hai chữ Thống Nhất ra để đi uỷ lạo, cứu trợ?tự mình chướng ngại cho việc làm của mình!
Người khác góp ý: Nhờ tạo chướng ngại như thế mới thể hiện tinh thần Chống Cộng chết bỏ, và không đội trời chung với CS
Người khác chen vào: Trước 1975 các sư xuống đường, bây giờ tiếp tục chống đối, vậy các sư muốn gì? Nhưng có khác là ngày xưa hầu như 90% tổng lực PG xuống đường, bây giờ chỉ có vài ba vị, vậy đâu là chính nghĩa?
Một trí thức Phật tử ở nước ngoài về , đến thăm HT T. Quảng Độ, sau khi vấn an sức khoẻ Ngài, góp ý: Bạch Thầy, qua hơn 30 năm chống đối không có kết quả, sao Thầy không thay đổi sách lược để đạt mục đích hơn và mình còn đóng góp được lợi ích nào đó cho Phật Giáo, ba mươi năm nay mình không làm được gì, như vậy thầy đấu tranh cho ai, cho cái gì?
Ngài đáp: Đối với CS không thể thoả hiệp, không tương nhượng, mục đích cuộc đấu tranh để bảo vệ hai chữ THỐNG NHẤT…
Nếu chỉ vì hai chữ Thống Nhất thôi thì tại sao kêu gọi Đa nguyên Đa Đảng và liên kết với 8406, chưa nói đến hai chữ Thống Nhất vô nghĩa kia, vì thật sự nội bộ có thống nhất đâu! vị Việt kiều kia tự hỏi!
Người Phật tử thật đau buồn nếu các Ngài lâm vào tù tội lần nữa, nhưng cũng chẳng vui khi báo đài ra rả ngày này qua ngày nọ nhắc đến hình ảnh của quý ngài với những lời lẽ không tôn kính. Chuyện ngài làm nếu có phạm pháp thì có pháp luật xử trị như từng xử trị Nguyễn văn Lý, nếu đủ chứng cứ, người dân không ai thắc mắc, nhưng đừng vì hình ảnh ngài đứng trước quần chúng kêu gọi… rồi lấy cớ vu khống đời tư, bêu xấu là một việc thiếu lương thiện.
Còn 8 tháng nữa, VN và PGVN tổ chức Đại lễ Phật Đản mang tầm quốc tế, tinh thần và tâm huyết đều dồn cho mục đích tốt đẹp đó, có một số ít quá khích chống đối, kể cả các sư; Ví như ngày sinh nhật của bố mẹ, những người con trong gia tộc bất mãn nhau, chống đối việc tổ chức chúc thọ, như thế có đúng ? Người ta bảo nhà nước lợi dụng cuộc lễ để vinh danh tự do tôn giáo tại VN, rửa mặt cho chế độ; cho dù đó là sự thật, dù sao Phật tử VN cũng hãnh diện, suốt 2000 năm có mặt, chưa hề được tổ chức mang tầm vóc như thế, gần nhất, từ thời Pháp thuộc đến nay, kể cả sau 1963, chỉ một lần duy nhất lễ Phật Đản tổ chức tại bờ sông Bạch Đằng ,SG, nhưng cũng chỉ là tầm vóc quốc nội, và sau nầy, biết đâu PGVN không bao giờ có dịp được tôn vinh đấng cha lành như thế!
Trong cuộc tranh thủ đăng cai tổ chức Phật Đản, cũng đã có ba nước tham gia, nhưng do Thầy Lê Mạnh Thát và ĐĐ T. Nhất Từ cố gắng ngoại giao, nên VN đã đạt được mục đích đúng lúc. Chuyện nhà nước VN lợi dụng tôn giáo là chuyện của họ, vì chính trị nào không lợi dụng tôn giáo, nhưng cái khôn khéo là mình biết lợi dụng tình huống như thế để hãnh diện đấng cha lành đã được quốc tế tôn vinh như một nhà VĂN HÓA nhân loại.Tại sao Kito La Mã, Kito Tin Lành hay Hồi giáo, Ấn Giáo không được Liên Hiệp Quốc chọn lựa? Tại sao cái may mắn đó trong tầm tay, chúng ta không tranh thủ mà chúng ta chống đối lọt vào ý đồ của ngoại giáo và chính trị? Cơ hội tốt khó đến hai lần ( phước bất trùng lai) Vì vậy, cho dù anh em hục hặc nhau, bất mãn nhau, vẫn phải tôn kính ngày Sinh Nhật của đấng Từ Phụ, chỉ có ngoại đạo cực đoan mới chống lại chuyện đó; Tuy người Phật tử nghèo, không đủ khả năng cho một chi phí như thế, được nhà nước hợp tác, nhưng tấm lòng người Phật Tử có thừa để cùng chan hòa chung vui với dân tộc khi nguồn năng lượng Từ Ái của đức Bổn sư ban rãi trên mãnh đất Rồng Tiên chúng ta. Tuy chưa công khai tuyên bố Đại Lễ Tam Hợp, nhưng cả thế giới đều biết VN sắp mở ra một Festival PG, chuyện chưa từng có mà Trung quốc cũng thèm muốn như vậy, đồng thời, nắm 2008, Pakistan, quốc gia đa phần Hồi Giáo cũng long trọng tuyên bố tổ chức Đại lễ Phật Đản! Ngoài thế gian dù giận nhau, ngày giổ tổ tiên, con cái đều phải đoàn tụ! Hải Ngoại, ngoài một số Tăng Ni và Phật tử ( dĩ nhiên có cả những người không thích chế độ VN) HT T.Quảng Ba, người từng lớn tiếng chống Cộng, thế mà vẫn ngỏ lời mong người Phật tử nên về tham dự đại lễ Tam Hợp vào năm 2008, và dĩ nhiên thầy cũng bị không ít kẻ quá khích nặng lời đả kích, cũng như Tăng ni và Phật tử bị hăm doạ cô lập tẩy chay nếu về VN, vì thầy và những người có tâm đạo nghĩ đến ngày trọng đại của PG chứ không đặt nặng làm tăng uy tín cho chế độ, trong trường hợp nầy sẽ cho thấy sự khôn ngoan hay tính cố chấp của chúng ta.
Trong sinh khí phấn chấn và chờ đợi ngày vui Đức Phật đến với dân tộc, bổng xuất hiện vụ HT T.Quảng Độ trên truyền hình và các mặt báo; Chuyện làm của quý ngài phi pháp hay không, để nhà nước thẩm định, chúng ta không phán xử mà chỉ đau lòng một hiện tượng xuất hiện vào thời đỉêm như thế, làm lu mờ hình ảnh một đại lễ, hay ít ra tạo cho đại bộ phận quần chúng trong xã hội có thành kiến với PG.
Tôi chưa đọc được bài nào kết án các ngài là Dâm Tăng, tuy đã nghe một vài người nói lại, nhưng trên mạng, một người có tên MINH THUY đã đề tựa THICH DAM TUC sẽ bị trừng trị, với những lời lẽ bất kính! Có thể tôi không đồng tình thái độ hành xử của HT Quảng Độ, chính sự cực đoan của ngài trong thời gian làm việc sau 1975 mà tôi đã bị 10 năm tù một cách vô lý, sau ngày tự do, tôi vẫn tôn kính phẩm chất đạo đức, trí thức của Ngài, nhưng tôi đã kính nhi viễn chi, tôi vẫn thầm mong ngài được an lành chuyên tâm biên dịch kinh điển, ngài đã hoòan tất bộ Phật Học Đại Từ Điển Phật Quang, văn hoá, giáo dục là sở trường của Ngài, nhưng lãnh đạo một tổ chức như PG, ngài đã lâm vào bế tắt.
Người ta có thể tôn vinh thái độ cương nghị cực đoan của ngài nếu họ thích, nhưng cũng không thiếu Tăng Ni Phật tử lấy làm tiếc những quyết định nóng nảy của ngài đã đưa nội bộ vào chỗ suy yếu, chia rẽ và không có lối thoát; Tu sĩ GHTN và Gia Đìng Phật Tử cũng là nạn nhân bị hụt hẩng khi ngài dùng biện pháp hành chánh để thanh trừng. Ngài không phải là người đáng trách, vì quanh ngài không có ai để tham vấn, ngài không được đi khắp nước để thấy được thực tế xã hội, những kẻ dua nịnh đã tạo cho Ngài một cảm giác có thực lực; Hành động nóng nảy của Ngài có thể đúng với Ngài và một số người mượn Ngài để thoả mãn ý đồ chính trị, nhưng không thể đúng khi quy chụp Ngài là một Dâm Tăng, điều nầy có thể đúng với một Không Tánh hay ai khác, nhưng với tư cách của HT T.Quảng Độ, tôi từng thân cận nhiều năm, làm việc cho Ngài, tôi không bao giờ tin đó là sự thật, và tôi thật sự ghê tởm những ai bẻ cong ngòi bút hay vì áp lực chính trị mà vu khống một bậc chân tu như thế, tôi không còn là người của GHTN, nhưng tôi không thể chấp nhận một vu khống trắng trợn.
Người cầm bút phải có lương tâm, đối tượng có thể không đồng quan điểm chính trị với mình nhưng không thể bảo họ là người hoàn toàn xấu; HT có thể là người kém khả năng lãnh đạo, nhưng bản tánh cương trực, cố chấp không phải hoàn toàn xấu của một cá nhân. Ngài chọn lầm sở đoản làm sở trường, ngài hành xử bằng cá tánh hơn là vị trí một lãnh đạo tôn giáo; Ngài lấy quá khứ để đánh giá hiện tại, đó là những lầm lẫn nhưng không thể và tôi tin rằng ngài không thể lầm lẫn hạnh giới của một chân tu với tính dục, hoàn toàn Ngài trong sạch từ thể chất đến tinh thần, đừng bao giờ gán ép cho Ngài về tội Dâm dục mà ngài không hề có, ngoài ra, bất cứ gì , nếu ai muốn, cũng có thể gán ép cho Ngài tùy ý.
Tôi không đồng quan điểm về hành xử và thái độ chính trị của ngài để tự mình trói tay mình, tôi cũng không chấp nhận những vu cáo cho bậc trong sạch như ngài mà một số người đã viết trên báo.
Dẫu sao, hiện tượng HT T.Quảng Độ và các thầy gần đây là một đau nhức cho PGVN chúng ta, chúng ta không thiên về bên nào, nhưng bên nào chúng ta cũng muốn tìm một lối thoát êm đẹp để đất nước ta, PG ta đoàn kết vươn lên, vì cuộc sống nhân dân ta vẫn còn nhiều khốn khó, PGVN chưa hề là tội phạm của dân tộc ta.
14/9/07

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét