Ngày nay, trong các Tôn giáo nói chung, Phật giáo nói riêng, đã phát sanh ra lắm hình thức mang tính Tôn giáo, nhưng không còn là Tôn giáo thuần túy.
Nhất là Phật giáo, một Tôn giáo chủ xướng tự do, tự
giác, đó là cửa ngõ để các luồn gió độc chuôi vào cửa trước tuồn ra cửa sau, biến
thể dị dạng giống như là…
Nguyên thủy Phật giáo, biến sanh Đại thừa hay còn gọi
là Phật giáo phát triển, nghĩa là từ nguồn gốc chính thống phát triển thích
nghi với thổ nhưỡng, căn cơ trong một thời đại, nhưng vẫn giữ đúng tinh thần “Tam
pháp ấn” trong mạch sống “Giới định huệ”.
Từ Phật giáo phát triển sanh ra nhiều pháp hành, nhiều
tông phái, có 10 tông chính:”Luật tông, Tịnh độ tông,Thiền tông, Pháp tướng
tông,Mật tông, Thiên thai tông,Hoa nghiêm tông,Tam luận tông,Câu xá tông,Thành
thật tông”.
Mỗi tông lại phát triển các chi nhánh như cây phát
triển sanh ra vỏ nứt, tuy vậy, vẫn không
đi chệch hướng tôn chỉ giải thoát.
Trong xã hội nhiều bát nháo, thượng hạ đảo lộn,
chánh tà bất phân, đạo đức suy thoái là mãnh đất màu mỡ để tà giáo dựa vào
chánh đạo, cổ súy dị dạng mưu lợi buôn Thần.
Trong Phật giáo phân làm hai giới: tu sĩ và cư sĩ,
xưa kia gọi là Tăng già và bạch y cư sĩ. Cư sĩ có nhiệm vụ ủng hộ chư Tăng vật thực
để chư Tăng có thời giờ chuyên tu,Chư Tăng có nhiệm vụ hướng dẫn cư sĩ đạo đức
làm người, nghĩa vụ công dân, đáp đền bốn ân, trách nhiệm gia đình và xã hội.
Đúng mẫu mực như thế, xã hội an hòa, hạnh phúc.
Khi cuộc sống nặng về nguồn lợi vật chất, kinh tế, bắt
đầu nảy sinh mưu cầu, thủ lợi, đạo đức phải suy đồi.Cái suy đồi nhân cách ắt phải
đánh mất nhân phẩm; ngoài xã hội có đầu trộm đuôi cướp, thì Tôn giáo dưới mỹ từ
tâm linh cũng phát sinh nhiều ngả rẽ dẫn quần chúng lạc vào tà đạo.
Xưa nay ngoài chư Tăng đắp y vàng, tín đồ phật tử chỉ
mặc áo tràng, khất sĩ gọi là áo giới để phân biệt tôn ti.Người Tàu có nhóm đạo
tràng cho cư sĩ đắp y nâu, cũng thâm nhập vào Việt Nam, nhưng chưa phổ biến
trong các chùa. Giờ đây lại xuất hiện một nữ cư sĩ đắp y vàng, vài ba vị nam cạo
đầu đắp y ngồi làm Duy na duyệt chúng
trong buổi lễ do vị nữ cư sĩ đắp y vàng làm chủ lễ. Mọi người tôn xưng là sư phụ;
xuất hiện tại một ngôi chùa tại miền Bắc Trung Việt.
Ai cũng có thể lập một giáo phái theo ý mình, nhưng
không nên dựa vào hình thức một Tôn giáo cổ truyền để lạc dẫn quần chúng chánh
tà bất phân.
GHPGVN là một tổ chức hợp pháp hiện nay lại để sanh
ra một hình thái tương tợ Phật giáo mà không phải Phật giáo. Tăng sự và những
ban ngành hỗ tương đành bất lực???
Xét về pháp lý, Giáo hội không thể chấp nhận làm
ngơ, xét về Đạo lý, Phật giáo không thể có một “bán Tăng bán tục” như thế. Vậy
gọi vị này là Tăng hay Ni, cư sĩ hay xuất sĩ (xuất gia)?
Dù là Thị trường tự do đâu phải giáo phái tự do mang
danh Phật giáo làm hoen ố đạo đức, lạc dẫn quần chúng vào mê lộ?
Hiện có quá nhiều người mượn Đạo tạo đời như Khất sĩ
dỏm, 6 giờ chiều vẫn còn ôm bát vào chợ,thầy
chùa ăn thịt chó…cứ nhởn nha mà xã hội và giáo hội đành bất lực. Phải chăng
hình ảnh suy thoái đạo đức đó báo động lương tâm Tôn giáo cần chỉnh sửa nội bộ
nếu không thể chỉnh đốn xã hội!
MINH MẪN 15/4/2023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét