Thứ Bảy, 18 tháng 9, 2021

TÙY THUẬN


Sám Phổ HIền câu thứ 9 :” cửu giả hằng thuân chúng sanh”.đọc qua, cứ nghĩ là lời nguyện có cánh trong cơn say cuồng nhiệt; dĩ nhiên sau thời kinh, sám nguyện là một thủ tục cần có. Mỗi ngày thường tụng trở thành thói quen không còn cảm nhận nét tinh túy thâm sâu của lời.Không vô cớ bài sám Phổ Hiền ra đời, 10 câu sám nguyện cũng không là mây trôi bèo giạt vô tình.

Xuyên suốt tinh thần tu học từ giáo lý, không hề hướng tín chúng thể hiện tính bảo thủ cố chấp, tự ngã, xem chúng sanh,đối ứng với ngoại vật như là người có thẩm quyền phán xét, với tính cao ngạo, để tự cách li với ngoại vật.Trái lại,khiêm hạ là tư chất của người tin Phật, thể hiện qua phẩm “Thường Bất Khinh” trong Pháp Hoa kinh.

Trong xã hội, người lãnh đạo điều hành đất nước không thể bằng ý tưởng siêu thực từ phòng kính, không sát thực tế với nhu cầu của người dân.

Trong Tôn giáo, người hướng linh của các Tôn giáo hay tăng sĩ Phật giáo luôn là người biết lắng nghe, biết hòa nhập cộng đồng, hiểu được căn cơ đối tượng mà trong “tứ nhiếp pháp” gọi là “đồng sự nhiếp”.

Tùy thuận hàm ý hòa đồng nhưng không hòa tan. Một Bồ tát thâm nhập vào chốn giang hồ tội phạm mới nắm bắt được tánh tình, trình độ, nhu cầu của họ để có phương cách chuyển hóa bằng tâm cảm thực tiển  chứ không rao giảng lý thuyết.

Ngược dòng chảy luôn gặp chướng ngại; ngược với đời khó hoàn thành tâm nguyện độ nhân. Ngay cả việc tu chứng, tùy thuận nghịch duyện mới thể hiện được chí nguyện hành trì. Theo tình thần Bồ Tát đạo – “thế gian pháp tức Phật pháp”, vì thế mới nói” Phật pháp tại thế gian, bất ly thế gian giác, ly thế mịch Bồ đề, cáp như cầu thố giác”. Đã chấp nhận thế gian làm bàn đạp tiến tu giải thoát tức phải hòa nhập, muốn hòa nhập phải tùy thuận.

Thuân và nghich của cuộc sống, tích cực hay tiêu cực đều giúp ta quán chiếu mức độ tâm an lạc.Còn muốn điều tích cực, tránh né những tiêu cực, thich nghe cái hay, không chấp nhận điều dỡ,thích nghe lời ca tụng, không muốn lời chỉ trích phê phán…đều là tâm chấp trước; tâm bị tác động bởi ngoại vật, tức tâm thiếu tự chủ, khó mà vượt khỏi mọi phiền não đời thường.

Hằng thuận chúng sanh cũng là tùy thuận tính nhu nhuyễn chính mình. Người giữ thăng bằng trên dây thế nào thì người tu cũng phải giữ tâm bình lặng giữa vô vàn nghịch duyên phiền não. Chúng sanh tâm hay chúng sanh ngoại cảnh đều cần kiên nhẫn tùy thuận; gọi là kiên nhẫn thực ra chả phải kiên nhẫn, vì tùy thuận là tự tánh nhu hòa trong mỗi hạnh lành. Kinh Kim Cang nói “Độ hết thảy chúng sanh, nhưng không thấy có một chúng sanh nào để được độ”.Bởi tùy thuận là lắng nghe nhu cầu nội tâm và hằng thuận ngoại cảnh thì không còn nghịch duyên hay thuận cảnh; không còn thuận và nghịch thì tùy thuận bấy giờ là tâm hòa ái an trụ, chan hòa cả chín phần sám nguyện còn lại của sám Phổ Hiền. Đó là hạnh nguyện phổ biến chan hòa hạnh lành của một hành giả thực hiện tu Phật.

Tùy thuận chúng sanh là tùy thuận chính mình để vượt qua mọi chướng duyên.

 

MINH MẪN                                                                                                                        19/9/2021

 

 

 

1 nhận xét: