Thứ Sáu, 10 tháng 4, 2009
NIỀM ĐAU CÒN ĐÓ
Những dợt sóng Thần, ngoài sự hủy diệt, tang tóc, còn để lại nhiều di chứng thương dau mà con người không hề oán hận than trách ai; Những cơn bạo loạn khủng bố, kéo theo nhiều đợt sóng thù hận trả đủa, luôn để lại lắm di chứng oan oan tương báo; Con người đoàn kết nhau khắc phục thiên tai, nhưng chúng ta không đoàn kết khắc phục Cộng nghiệp.
Phật dạy, nghiệp từ Thân- Khẩu- Ý phát sanh, từ cố chấp thiếu cảm thông mà có. Trong thời đại hiện nay thuộc loại đấu tranh kiên cố, không ai chịu thua ai, ai cũng bảo thủ ý mình là đúng, thế gian đã vậy, con Phật cũng không khác bao nhiêu. Trong phạm vi VN, chúng ta đã chứng kiến anh em một nhà mạt sát thiếu điều giết nhau, ngược lại chúng ta có thể bênh vực người ngoài một cách sôt sắng tưởng chừng vô lý, một người đã từng sát hại với ý đồ triệt tiêu ta, lấn lướt chúng ta trên cùng một quyền lợi xã hội như nhau, quyền lợi đức tin như nhau;
Chúng ta bình tâm xét lại, nếu năm 1975, nhà nước CS không nóng vội, không chủ quan, cứ việc tận dụng GHPGVNTN, tận dụng tất cả thành viên tại vị, họ chỉ cần xen kẽ người của họ vào để kềm chế, chúng ta nghĩ thế nào những hậu quả to lớn và nguy hiểm gấp bội hiện nay? Về hình thức, vẫn tồn tại một GHPGVNTN, vẫn những chức sắc cũ, chúng ta nói được gì đối với thế giói khi bảo họ triệt tiêu, đàn áp! Nghĩa là bấy giờ chúng ta đang ngậm Bồ hòn trong miệng, nuốt vào không được, nhả ra không xong. Nhưng , chính vì kẻ hở đó, các ngài có cớ để chống đối la lối, thôi thì cũng được, ai cũng có quyền đòi hỏi và bảo vệ quyền lợi cá nhân và tập thể mình, nhưng phương thức đấu tranh bất di bất dịch như vậy, tự chúng ta đưa nhau vào cỏi chết. Trên một trận chiến lưỡng đầu thọ địch , chúng ta phải chọn một trong hai để liên kết, chúng ta không dại gì cứ húc đầu vào một đối tượng mà không hy vọng lay chuyển, ngược lại liên kết với một đối tượng mà họ luôn dí súng sau lưng chúng ta, luôn tìm cách đẩy chúng ta vào chổ chết thế họ.Cứ cho là Kito giáo muốn liên kết với PG chống lại CS, nhưng có bao giờ họ chống, ngược lại cứ đẩy chúng ta về phía trước lãnh đạn, sau lưng họ vẫn đâm lén chúng ta, bằng cớ, Đổ Mạnh Tri phê phán nhục mạ hai ngài HQ và QĐ qua bản thông diệp hướng về thế kỷ 21 của Viện Tăng Thống, trong khi họ mời HT QĐ ký tên lập Liên Tôn chống Cộng. Phan Thiết và còn biết bao người cầm bút hàng ngày xuyên tạc kinh điển, bêu xấu chư tôn đức không chừa bất cứ ai, thậm chí Đức Phật họ cũng cho vào quần lót. Tín đồ làm vậy đã đành, chức sắc cao cấp như Giáo Hoàng cũng quy chụp chúng ta là CS khi bảo PG là Vô Thần! Tuy CS có khắc khe với tôn giáo nhưng họ đâu làm như vậy? Ngược lại, Vatican vẫn đi đêm với khối CS trước đây để triệt hạ Chính Thống giáo ở Nga, tiếp tay Hit le diệt chủng Do Thái vì bị kết là dân giết Chúa, tìm mọi cách mua chuộc cán bộ thoái hóa, đem đô la làm mồi nhử dọn đường Giáo Hoàng sang VN để tạo cú phạt góc ngoạn mục như Ba lan, lúc ấy thành công, chắc chắn PG không còn là đối tượng cần liên kết, nhưng là thảm cỏ cần lót đường cho Chúa vác Thập ác lên ĐỒI SỌ.
PG chúng ta không am tường chính trị là đúng, nhưng phải có ý thức chính trị để không lọt vào mưu ma chước quỷ của thế gian, để những yêu sách chính đáng không lệch sang lảnh vực chính trị mà vết lọ Kitô giáo đã lót đường cho Pháp chiếm VN , để lại bài học đáng giá cho ta. Quyền lợi PG phải gắn liền quyền lợi dân tộc, vì một bức xúc, yêu sách mà xâm phạm quyền lợi dân tộc, từ ngàn xưa giáo sử VN chưa hề có. Một giọt máu đào hơn ao nước lã, anh em trong nhà bất đồng quan điểm, không thể mượn tay người ngoài thanh toán nhau; Trong nội bộ PGVN từ xưa đến nay, kể cả thời Ngô triều dựng lên một Lục Hòa Tăng để phá hoại công cuộc đấu tranh của toàn bộ PGVN chống kỳ thị, thời Thiệu Kỳ phân hóa PG, chúng ta cũng không xem giáo hội đó là kẻ thù, nhưng 30 năm nay anh em chúng ta quay lưng, không lắng nghe nhau, nhục mạ nhau, nghe lời xúi dục bên ngoài mạt sát một Thiền sư không hề manh tâm chính trị. Có những tu sĩ PG lên tiếng bênh vực cho Kitô giáo, ngược lại không nương tay kết án quý thầy. Một hạnh nguyện Bồ Tát vào Địa ngục độ chúng sanh la hình ảnh đẹp, tại sao 30 năm PGVN bị xơ cứng, người dân thành kiến bất mãn phẩm cách của đa số tu sĩ hiện nay, một Tăng đoàn đủ mọi quốc tịch thể hiện đạo phong của một trưởng tử Như Lai xuất hiện trên mãnh đất hơn 2000 năm PG có mặt, làm thay đổi cái nhìn, cái suy nghĩ, cái thành kiến để biến thành một thiện cảm lớn của dân tộc, trở thành cái tội?! Ví rằng Thiền sư về rửa mặt cho CS, cũng không ngược lại hạnh vị tha cảm hoá kẻ ác của nhà Phật, một Asoka, quá khứ không là kẻ ác được PG cảm hóa? Ai được như Thiền sư làm cho thế giới nghiêng đầu kính nể, ai được các nước CS mời đến diển giảng, truyền bá như Thiền sư VN? Ai cảm hóa những lảnh đạo tinh thần ngoại giáo xuất gia đầu Phật? Ai quy y hàng ngàn người trên giáo đô Vatican và Nga? Tu sĩ VN nào vừa giải quyết tâm linh trong thời đại bạo động, vừa công tác xã hội, từ thiện, văn hóa, giáo dục...Ai cảm hóa nhiều kẻ đa nghi bất tín như Thiền sư T. N.H.? và ai ung dung vào chốn khó khăn, thong dong giữa rừng chống đối như vào chổ không người? Phải chăng là hạnh nguyện Bồ Tát!
Mãi mê đấu tranh cho một lý tưởng, lắm khi chúng ta lạc hướng, biến anh em thành kẻ thù, tự chúng ta trở thành ác cảm với mọi người mà khởi đầu nhiều tình cảm dành cho ta, tự cô lập mình, biến bạn thành thù, lấy thù thành bạn, rước giặt vào nhà, nuôi ong tay áo; ở thế gian, không thiếu những tổ chức khởi đầu bằng lý tưởng đẹp, nhưng hăng say chiến công trở thành tội phạm, biến phương tiện thành mục đích.
30 năm trước, bỏ nước ra đi, vì bất mãn sự hà khắc của chế độ, vì mất quyền lợi đang có, vì đối lập chính trị, từng là nạn nhân, hay nhiều lý do chính đáng nên Chống Cộng tới cùng, 30 năm sau, cũng chống Cộng, nhưng một số chống theo thói quen, cho dù CS đã đổi mới, tiến bộ hơn, một số vì cuộc sống, tham gia tổ chức chính trị như tham gia một công ty cổ phần, hay là một job của overtime kiếm thêm kinh tế phụ,một số nuôi ảo vọng chính trị hồi tưởng uy quyền quá khứ tìm niềm vui lúc tuổi xế chiều hoặc có chút danh vị trong xã hội dù là ảo...nhưng cho dù lý do nào,. duy nhất vẫn là con cờ cho kẻ lợi dụng chính trị chia rẽ anh em, phá hoại dân tộc, bởi lẽ, người không cùng huyết thống, chả bao giờ chịu khó bỏ công, bỏ của miệt mài giúp đở cho chúng ta một cách vô tư. Trong cuộc nội chiến Trịnh Nguyễn phân tranh, đã từng rước voi về dầy mã tổ, thời thuộc địa, cũng mời thực dân thống trị chúng ta, và lịch sử cũng qua nhiều giai đoạn mượn tay người làm áp lực dân tộc cũng bởi một quyền lợi cá nhân.
Cho dù chủ nghĩa nào, ý thức hệ nào, là người đồng tộc, vẫn có thể cùng nhau ngồi lại cảm thông gở rối cho nhau, xây dựng quê hương, bao nhiêu quốc gia tan nát vì hận thù, tuột hậu hàng thế kỷ, đau khổ thiệt thòi vẫn là người dân, đất nước ta may mắn, tuy chiến tranh, nhưng phục hồi mau lẹ, dân trí nâng cấp, kinh tế chuyển biến so với 1975 – 1985, khoa học tiến bộ; thành phần lảnh đạo khá hơn, cởi mở hơn, biết lắng nghe, chịu thay đổi tuy ngần ngại, chúng ta không nên quá ngờ vực khả năng và thiện chí nhau, đẩy nhau vào thế đối đầu thay vì giúp nhau sửa đổi; ai không lầm lổi, hãy tạo điều kiện để thấy lổi nhau mà sửa đổi, không nên vì sai phạm mà triệt hạ nhau; không nhìn nhau bằng khoảng không gian xa cách, hãy tận mắt thấy những gì bằng kiểm chứng. Ngoại trừ những ai vì quyền lợi riêng tư, bán đứng dân tộc, còn những tấm lòng vì dân vì nước, không nên xé to những lổ rách nhỏ, không nên phủ thêm hận thù lên tấm thân rách nát nhiều vết thương của dân tộc, cố gắng thấy cái tốt cái đẹp của nhau để cái xấu cái dở không còn tồn tại.
Trong nội bộ PG cũng vậy, chỉ một chuyện giản đơn của buổi đầu sai sót, kéo dài 30 năm nghi ngờ chống đối, làm rách nát trì trệ thêm PGVN. Những tệ nạn ngày nay trong giới tu sĩ PG, do thiếu hòa hợp đoàn kết của hàng giáo phẩm có trách nhiệm, giả thử chúng ta chịu ngồi lại, xóa bỏ quá khứ, thông cảm những sai lầm pháp lý, đề nghị những phương án khả thi, tìm sự cảm thông lẫn nhau, chắc chắn không ai nở biến nhau thành kẻ thù truyền kiếp, PGVN qua 30 năm không những là tổ chức vững, biết đâu có ảnh hưởng, làm đầu tàu cho PG thế giới hoặc các quốc gia trong vùng, sẽ sản sanh nhiều Thiền sư danh tiếng chứ không xuất hiện quá nhiều PHIỀN SƯ như hiện nay. PGVN hiện tại phân hai cực rõ nét: - một, cậy thế ỷ quyền hưởng thụ, vô trách nhiệm, -một, nhắm mắt chống theo tập quán , trở thành thói quen mà không thấy kẻ mình chống còn là một thực thể ban đầu hay chỉ là chiếc bóng, không thấy mình đang đứng cạnh miệng hố, chung quanh những kẻ tung hô, kích thích anh hùng tính của mình để rồi mờ mắt rơi xuống vực thẳm. Phong cách lảnh đạo cho sự chống đối của thế gian lệch lạc đã đành, PG vốn đạo Trí Tuệ, Vô Ngã, Hỷ Xã, thế mà lắm khi nhiệt tình chống đến độ không cần biết phương cách chống có hiệu quả chăng, lắm khi tin kẻ xúi dục hơn anh em trong nhà; nếu thực sự yêu sách vì quyền lợi PG, người có kinh nghiệm sẽ thấy sự hiện diện của Thiền sư là một lợi thế cho những yêu sách bấy lâu, nếu biết tận dụng, sự hiện diện đó tuy chỉ mục đích Hoằng Hóa, nhưng là lợi thế cho bất cứ ai, bất cứ lỉnh vực nào, chính trị cũng có lợi, tôn giáo cũng hợp lý, xã hội cũng ăn nhịp, tu tập cũng thuận duyên, văn hóa càng bổ ích, 50 năm nay ai làm được chuyện đó, tại sao bỏ lở cơ hội tốt đẹp cho một tương lai PGVN? Chúng ta chỉ xét một mặt vì uy tín, danh dự trước mắt mà không thấy mặt lợi về lâu về dài cho cả tiền đồ PG. Bên trong nươc tin vào sự vận động và hổ trợ từ bên ngoài, nhưng quên rằng đó chỉ là phương tiện trợ duyên, chủ yếu là do tính lảnh đạo sáng suốt, ngược lại cái hổ trợ đó biến thành chủ đạo cho những động thái lệch lạc của một PG trong nước; Bên ngoài nước thuộc sự điều hành từ bên trong, nhưng do tầm vóc hoạt động mạnh, đủ phương tiện và ngoại giao, biến sự trợ lực thành con bài quyết định cho tầm nhìn chư vị trong nước, hẳn nhiên những lực lượng đen tối luôn ẩn dưới chiêu bài viện trợ, tín đồ cúng dường, mạnh thường quân giúp sức để đẩy chúng ta lệch hướng có lợi cho họ. Phòng Thông Tin PG QT và tất cả tăng tín đồ hải ngoại là những người nặng tình quê hương, nhiệt tâm đạo Pháp, luôn thương nghĩ đến chư tôn đức lâm cảnh bất như ý, làm mọi cách có lợi nhất cho PG, chắc gì lòng nhiệt thành đó không bị kẻ bên ngoài lạm dụng? Quần chúng tin vào người lảnh đạo, người lảnh đạo tin vào phương tiện hổ trợ và sự hứa hẹn như đinh đóng cột của kẻ ngoại, cứ tin nhau qua lời hứa để tự mình an lòng rằng hành động mình đúng và có hậu thuẩn, nhưng trên canh bạc chính trị, ai cũng biết Hiệp định Sơ Bộ ngày 6/3/46 gọi là HALONG 46 mang tính quốc tế khi Hồ Chí Minh ký với Pháp, có ai giữ đúng lời hứa, và gần đây, Hiệp Định Paris 27/01/73 gọi là Paris 73 cũng không được tôn trọng, thế thì những lời hứa hổ trợ can thiệp vu vơ chỉ mục đích biến chúng ta thành con cờ tại chổ khi cần thiết cho họ, trước mắt đẩy chúng ta đối đầu với nội bộ, chia rẽ anh em, thậm chí Thiền sư Nhất Hạnh đã tận lực giúp chư tôn túc trong những lúc khó khăn nhất, vì quan điểm chính trị mà bị chối từ thăm viếng khi về quê hương; Oi thành kiến luôn ngăn cách chúng ta, vì thế Thiền sư cổ súy Hiểu và Thương trong tình huynh đệ mới thắng vượt mọi hiểu lầm.
Lịch sử dựng nước và giữ nước luôn lặp lại những sai phạm nội bộ, nhưng dân tộc ta có tấm lòng bao dung, những người con theo ngoại bang phá hoại quê hương cũng được người dân hỷ xã; quan điểm xây dựng đất nước không đồng nhau, cũng được cảm thông sau một thời gian thể hiện thiện chí; Trong khi đó, PG hơn thế kỷ nay, lắm phen bị mưu đồ chia rẽ, trấn áp, lợi dụng để làm suy giảm tiềm lực, gây bất hòa nội bộ, nhưng tính vị tha và lòng Hỷ Xả đã giúp chúng ta hàn gắn những rạn nứt đó, bây giờ lại không thể đến với nhau bằng tấm lòng Đạo vị chỉ vì một lý do quá nhỏ nhoi?
Bên trong cũng như bên ngoài nước, chúng ta bình tâm nhìn lại những đoạn đường đi qua, những việc làm được mất, cập nhật hóa quan điểm và hành động, chiếc La Bàn Đạo Pháp và Dân Tộc luôn được cân nhắc để điều chỉnh thái độ cho hợp lý, không phạm đến quyền lợi dân tộc, không ngán trở sự phát triển Đạo Pháp, bởi vì cố chấp, bảo thủ một phương án cố định là đi ngược tính Tùy Duyên của Phật Pháp mà còn phản khoa học trong thời đại thiên biến vạn hóa. Tận dụng hiện tại, linh động sở hành để đạt mục đích vẫn là tính linh động cần thiết trong Đạo lẫn ngoài đời, nhưng tối kỵ, chúng ta không đấu đá anh em một nhà, vì dưới mắt Phật giáo, không ai là kẻ Thù. Kitô giáo là đối thủ số một chống Cộng, thế nhưng, sau Hiệp Định Paris 73, biết Mỹ bỏ VN, Vatcan vội trở cờ, Paul VI khuyên Kito giáo VN nên thích nghi để tồn tại, không chống Cộng nữa, PG nghĩ gì về sự thích nghi đó?
M.M. 26/02/05
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét