Thứ Tư, 5 tháng 4, 2017

* QUYỀN LỢI VÀ QUYỀN LỰC


Chỉ còn nửa năm nữa là Đại hội đại biểu Phật giáo toàn quốc diễn ra tại Hà Nội. BTS cấp Tỉnh, thành, quận huyện đang tiến hành gấp rút tại địa phương. Đại hội chỉ là thủ tục hành chánh, thực chất vẫn y như cũ những tồn đọng bất kham trong nội tình, mà một vài giáo phẩm cao niên tỏ ra không mấy tin tưởng khả năng và uy tín những chức sắc hiện nay.

Thực tế, từ cấp huyện đến Tỉnh Thành một số nơi, vẫn là nỗi ám ảnh quyền lực của những chức sắc trong BTS PG địa phương đối với tu sĩ. Có người hỏi:

- Làm việc GH không lương sao ai cũng muốn, thậm chí chạy chọt, tiền bá tánh cúng dường lo cho Tam Bảo, bỏ vào việc mua danh bán chức. Giáo phẩm Thượng Tọa, Hòa Thượng theo quy định của Tăng sự và Hiến Chương, đúng thời hạn tuổi tác, hạ lạp, thế mà có những vụ đặc cách không tương xứng với khả năng, uy tín... để làm gì?

Cũng giống thế gian thôi, có quyền là có tiền. Một tu sĩ đem hồ sơ xin thọ giới hoặc xác nhận giới thiệu, di chuyển hộ khẩu... thì cũng phải có phong bì gọi là "cúng dường".

Dựng bảng chùa cũng từ 100 triệu trở lên. Cung thỉnh trai Tăng cũng phải ứng trước tiền xe, phong bì dày thì đi, mỏng thì từ chối vì lý do có Phật sự... Sau trai Tăng cũng có phong bì hồi hướng.

Thỉnh chư Tăng về cầu an cầu siêu tại nhà, ngoài chi phí đi lại ban đầu, tiền hiến cúng hoặc là tùy hỷ, có khi ra giá theo Ngọ. Bàn trai Tăng, Hòa thượng ngồi trên phong bì dày hơn Thượng Tọa, và Đại Đức dĩ nhiên mỏng hơn cấp trên.

Văn phòng 2 trung ương, rất nhiều tu sĩ than phiền, nhất là Tăng Ni miền Tây đã bị một người cậy thần ỷ thế HT chủ tịch bao che, thao túng khống chế, sách nhiễu rất nhiều. Chẳng những thế, còn có tâm đố kỵ chư Ni. Với cấp trung ương, Tăng Ni bất lực, không có cửa để thưa gửi.

Bên Ni giới nói rằng - Tình trạng này thà giải tán Ni giới còn hơn một tổ chức bất bình đẳng, bị đố kỵ. Phải chi bản thân nghiêm túc giới luật tinh chuyên thì có thể chấp nhận, đằng này đã từng gian díu bất chính với một học Ni bên Kiều Đàm hơn 10 năm về trước, và giờ đây... 

Theo HT có tuổi tại TP Biên Hòa than: - Phật giáo Việt Nam, các cấp thẩm quyền nhiều lợi ích phe nhóm quá nên chẳng khác nồi cháo thập cẩm. Người có sĩ khí, không ai muốn giữ chức quyền nào trong Giáo Hội. Kẻ bất tài nắm giữ nhiều chức vụ quan trọng, không tài không đức mà chức cao quyền trọng là một đại họa cho Phật giáo. Người thực tài không khom lưng chạy chọt thì ngồi chơi xơi nước hoặc giữ nhiệm vụ cho có lệ. 
Một chức sắc trung ương, đi đâu cũng chìa cái bằng Tiến sĩ khoe, chả biết bằng thiệt hay giả. Người ta đánh giá qua năng lực và tôn kính qua đạo hạnh chứ đâu cần bằng cấp ló thụt như thế. Một số chức sắc Phật giáo quận huyện cũng bon chen vào trung ương với chức vụ khiêm tốn để từ đó tiến thân bằng...

Trung ương đã thế thì chả trách những Tỉnh xa xôi như Phú Yên, BTS thao túng toàn bộ. Nguyên Đức vừa hất chân Tâm Thủy để đứng đầu BTS và Ni cô "phụ tá trọn đời", đứng đầu ngành Ni giới Tỉnh.

Tại Di Linh, sau khi ngài Pháp Chiếu và thầy Tổng thư ký viên tịch, HT trụ trì Linh Thắng thay mặt điều hành Phật giáo Lâm Đồng, cũng đưa tay chân đệ tử vào quản lý các quận huyện, ai không thuộc quyền ngài đều mượn tay công an đến sách nhiễu.

Hiện nay Cà Mau cũng chả khá hơn!

Tóm lại, từ Quảng Trị trở vào thuộc phía Nam, một số địa phương lâm vào tình trạng phức tạp. Mỗi lần đại hội là có sự chia rẽ tranh chấp, thậm chí căng thẳng đến độ phải có sự can thiệp của an ninh mới ổn.

Chuyện lạ, chư Tăng tự nhận là trưởng tử Như Lai, Thiên nhơn chi đạo sư, bỏ thế gian vào chùa lại tham danh tham lợi, thế mà không tự giải quyết theo giáo luật, để phải người thế gian đứng ra chỉ định phân xử mới cúi đầu "y giáo phụng hành".

Phức tạp hiện nay trong Phật giáo, trong nội tình ai cũng hiểu nhưng chả ai làm được gì. Mỗi lần đại hội là một lần trình diễn pháp lý hành chánh, đâu lại vào đó. Tội cho tín đồ cúc cung tận tụy cung phụng chư Tăng như bậc Thánh để rồi các Thánh xài đồ hiệu, mang nhãn hiệu Thích tử thao túng đúng hiệu.

Dĩ nhiên trong GH vẫn còn một số bậc chân chính, nhưng quá ít và cũng không thể góp ý vì quyền lực có hạn. Dĩ nhiên còn nhiều vấn đề đen tối nhưng không tiện trình bày.

Chừng nào Giáo Hội trong sạch bởi những chức sắc chân tu, lúc đó Phật giáo mới thực sự phát triển nội lực song song với phát triển cơ sở vật chất hiện nay, được gọi là Phật giáo phát triển.

MINH MẪN
04/4/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét