Namo BuddhayaNhững Điều Phật Không Thể Làm ĐượcCó một đệ tử hỏi Phật rằng : “Ngài có thần thông và từ bi, vì sao vẫn còn những kẻ chịu khổ vậy?Phật rằng : “Tôi tuy có sức thần thông rất lớn ;nhưng có bốn điều là vẫn không thể thực hiện được, chính là :Điều 1 :- Nhân quả không thể đổi thay, tự gieo nhân thì tự nhận quả, người khác không thể nhận thay.Điều 2 :- Trí tuệ không thể cho được, bất kỳ ai muốn có trí tuệ thì phải tự mình tu, học.Điều 3:- Tột cùng của Diệu pháp không thể diễn tả được. Bản thể chân thật của vũ trụ dùng ngôn ngữkhông thể cắt nghĩa mà hiểu được, chỉ có thể dựa vào thực chứng mà thôi.Điều 4 :- Không có duyên thì không thể độ, người không có duyên thì họ không bao giờ nghenhững lời nói mà ta chia sẻ. Mưa trời tuy lớn, cây không rễ khó mà thấm nước,Phật môn tuy rộng mở, khó độ người vô duyên.Gọi Là..- Gọi là bạn bè,là những người an ủi tinh thần của bạn;- Gọi là tiểu nhân,là những kẻ làm trở ngại phẩm đức của bạn;- Gọi là cố nhân,là những người tạo ra sự ưu tú của bạn;- Gọi là quý nhân,là những người làm thay đổi vận mệnh của bạn;- Gọi là Phật Thánh,là những người dẫn dắt bạn giác ngộ bản tính chân thật;- Gọi là ma quỷ,là những gì sai khiến bạn bành trướng tự ngã của mình.- Gọi là đích thực an bình,chính là khi bạn biết Gọi Chính Mình trở về trong cõi lòng thanh tịnh,trong sáng bản nhiên.__(())__Thói Thường ..Vắng rồi, mới thấy lòng đauLúc còn bên cạnh nhìn nhau hững hờKhuất rồi, quay quắt, thẩn thờKhi gần chẳng thiết một giờ cho nhau.Tháng ngày lạnh lẽo lướt mauCâu thương chưa nói, lời đau đã nhiều!- Biệt rồi, mới biết là yêuHỏi thời gian có ngược chiều được chăng?Xa rồi, mới thấy ăn nănChưa lời tha thứ lòng băn khoăn hoài!Giận rồi, mới hiểu mình saiNgười đi thôi hết còn ai tự tình.Mất rồi, mới biết đoái nhìnCòn đây chỉ một tấm hình lặng im.- Hết rồi, nhịp đập trái timMới hay một kiếp vô minh sống cùngĐông rồi, tiếc những ngày XuânThả mồi bắt bóng.. hư không cuối đời.Mưa rồi, nhớ sực áo phơiKhóc rồi , tiếc hận bao lời đã buông.Mẹ Cha thuận thế vô thườngNgàn muôn hiếu hạnh, nhớ thương cũng hoài!Chiều tàn, mới biết mĩm cườiToan cười.. thì đã ngập trời bóng đêm.Đi rồi, mới nhớ gọi tênNgười xuôi vào cõi lãng quên mịt mờ..- Tỉnh rồi, mới ngộ rằng mơ!Thế nên Sống trọn từng giờ hôm nay..Người không hết dạ lúc nàyĐời mang hối tiếc đong đầy vị lai...Như Nhiên - Thích Tánh Tuệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét