Chủ Nhật, 27 tháng 2, 2011
TÂM SỰ CHIẾC QUẦN LÓT
Lần đầu tiên, thay mặt chủng tộc thấp hèn nhất, tôi xin mạo muội được bộc bạch tâm sự mà giòng họ chúng tôi có diễm phúc theo lòai người suốt chiều dài lịch sử nhân lọai tồn tại và phát triển.
Kính cùng những con người có hiểu biết, có lẽ chúng tôi có mặt từ lúc con người xuất hiện lâu lắm chứ không chỉ sáu bảy ngàn năm như con cháu vua David, lúc bấy giờ chúng tôi là những tấm lá chắn che cái của tội mà cắc cớ Chúa tạo ra giống như của Chúa hay ít ra giống như ý muốn của Chúa, để rồi con cái của Chúa phải khốn khổ lao đao vì nó, càng ngày cái của tội đó được che đậy tốt đẹp hơn, nó lại càng phạm tội nhiều hơn, đến nỗi, không riêng gì kẻ phàm phu tục tử mà ngay cả các đấng bề trên được Chúa chọn đồng trinh, độc thân để thay mặt Chúa chăn dắt con chiên, cũng lén lút làm nhiệm vụ truyền giống mà Chúa tạo phương tiện sẵn, phải chi những đấng thánh thiện được Chúa chỉ định, lúc sanh ra Chúa không nên gắn thêm của thừa đó, giòng họ chúng tôi cũng khổ tâm chứng kiến cảnh trạng như vậy. Chúng tôi khổ tâm với nếp sống bình thường của kẻ phàm tục đã đành, có ai ở phạm vi của chúng tôi mới thấy nhiệm vụ giòng họ chúng tôi to lớn nặng nề không kém kẻ có sứ mạng mở mang nước Chúa.Thỉnh thỏang quý vị ngửi phải khí độc đã cảm thấy khó chịu, chúng tôi thường xuyên phải chịu trận; bà con chúng tôi may mắn ở trong giới thượng lưu qúy tộc còn đỡ, chẳng may lọt vào giai cấp cùng đinh thì cái khổ của chúng tôi đi liền với cái nghèo khó của chủ. Những chủ nhân sinh lực bất thường, chúng tôi cũng phải chứng kiến lắm điều trơ trẻn; Khi con người tiến đến xài khố, là tiền thân của chúng tôi, giòng họ tôi tuy phải chịu sự bẩn thỉu của thể xác, nhưng tinh thần của chúng tôi ít có vấn đề nghĩ ngợi, vào thời hai thiên niên kỷ về trước, một dịp may đến với chủng lọai chúng tôi, được lối xóm ghen tỵ khi chúng tôi có diễm phúc theo Jesus ở trên cây thập ác, chúng tôi hãnh diện vì gắn liền với con người hy sinh cứu rỗi cho nhân lọai, nhưng niềm vinh dự chưa thấm, đã thấm nỗi ô nhục bị thiên hạ chọc quê, bà con chúng tôi cũng bị đóng đinh theo hai kẻ trộm bên cạnh Jesus, chúng tôi chưa biết phải vui hay buồn, hãnh diện hay nhục nhã khi biết rằng đấng chịu chết cứu chuộc nhân lọai, lại là người bất bình thường, đó là lời phán của ông Giuse và bà Maria, và cái chết đó, theo con người bấy giờ là Jesus đã vi phạm luật lệ của chính quyền, chống lại pháp luật sở tại, nếu quả vậy, làm sao chúng tôi hãnh diện được! Đã thế, chúng tôi theo ngài qua tận Ấn Độ, chịu nóng, chịu rét lúc ngài tham vấn cầu đạo với các đạo sĩ Yoga và các vị đệ tử Đức Phật, học ít pháp thuật, mang về Jerusalem, cảm ứng thế nào ấy mà ngài tự nhận mình vừa là con Thượng đế, vừa là Thượng đế, vừa là chúa Thánh thần. Mặc dù nằm phía dưới thân thể của ngài, nhưng diễm phúc theo ngài suốt như hình với bóng, tôi cảm thấy chóang váng với lối lý luận chẳng phải một trong ba, hay ba trong một mà ba là một hay một là ba; Đám trẻ con nói – cắc ké là mẹ kỳ nhông – kỳ nhông là ông kỳ đà – kỳ đà là cha cắc ké còn có thể hiểu được chứ cái mửng con cũng là cha, cha cũng là anh em, anh em cũng là con thì thú thật tôi trộm nghĩ, có ngày người ta cũng có thể lột chúng tôi ra đê’ lau mặt vì xem như cái khăn cũng là quần lót, quần lót cũng là cái khăn lau mặt, dưới trên cũng một thứ, biết đâu đó là cuộc đại cách mạng, lúc bấy giờ giòng họ chúng tôi cũng nở mày nở mặt hãnh diện đôi chút! Nhưng ước mơ đó khó thành sự thật, vì lý thuyết là lý thuyết, thật tế không được lý tưởng. Sau ngày Jesus được đệ tử dàn cảnh hạ xác chết xuống, mai táng vào hang, nhưng Jesus chưa chết, bèn tẩu tán, tín đồ bắn tin ngài đã về trời, một lần nữa, tôi theo ngài lẫn trốn khắp xứ Do Thái, rồi qya Ấn Độ, giòng họ chúng tôi cũng rải rác theo các Tông đồ, chúng tôi trở lại cuộc sống bình thường theo những con người bình thường. Vài trăm năm sau, tộc họ chúng tôi thêm một lần đổi đời, Constantine củng cố giáo hội, có giáo phẩm, chức sắc hẳn hòi, anh em bà con chúng tôi được hầu hạ Giáo hoàng và các đấng bề trên, tuy phận bề dưới của các ngài, nhưng vẫn hãnh diện vì có nhiệm vụ nâng bi, bợ đỡ các ngài, để các ngài yên tâm thống lĩnh thiên hạ; Cái hãnh diện thì ít, cái mặc cảm nhục nhã thì nhiều cũng bởi nhiều đấng Giáo hoàng bê tha chè chén, cưỡng đoạt dâm tình, sát nhân hại bạn vì ngôi vị thay mặt Chúa tại trần gian, giòng họ chúng tôi chứng kiến tất cả mọi thứ trong bóng tối mà người đời không thấy được, chúng tôi thông cảm vì bồi dưỡng quá nhiều, dinh dưỡng thoải mái mà ông bà từng nói: no cơm ấm cật, dâm dật suốt ngày, vì thế mà các ngài trửng mở phạm tội buổi tối,dâng mình Thánh Chúa buổi sáng và chiều tha tội cho kẻ khác; chúng tôi chứng kiến một cách khôi hài. Đã thế, xem mạng người như cỏ rác, thiêu sống những giáo sĩ chống lại tòa Thánh, sát hại người ngoại đạo, giam cầm các nhà trí thức, khoa học gia đi ngược lại Thánh kinh hay luật hội Thánh; Không những bốn cuộc Thánh chiến, các đấng bề trên còn toa rập với thế lực đế quốc cướp đoạt tài sản nhân dân gom về làm tài sản hội Thánh, cướp đoạt linh hồn con người gom về làm dân Thiên Chúa tạo máu đổ thịt rơi chảy dài trên mười bảy thế kỷ; chúng tôi đau lòng nhưng phận bề tôi biết sao hơn! Nếu không bị kìm hãm bởi quyền lực độc đoán của tòa Thánh, các nhà khoa học đã đưa con người tiến xa hơn ngày nay rất nhiều, biết đâu họ tộc chúng tôi thoải mái và đẹp đẽ khác lạ hơn nhiều để phục vụ tốt cho nhân loại!
Vào thế kỷ XXI, trên hành tinh có nhiều diễn biến từ chính trị, khoa học, kinh tế. Trong đó có tôn giáo, nhất là tôn giáo độc thần một khuôn với Kitô giáo, tiếp tục gây kinh hoàng cho con người thay vì phụng sự con người như họ nói, vì Chúa ở cùng anh chị em, nghĩa là anh chị em cùng một cha, thế mà họ vinh danh cha, giết anh chị em không thương tiếc! Thêm một diển biến mà trên hai ngàn năm chưa hề có, tại vùng đất văn minh, con cái Chúa chối chúa, bỏ hội Thánh theo ngoại giáo đến nỗi nhiều nhà Thờ phải bán hoặc đóng cửa vì không ai đi lễ nữa, tín đồ ngày càng giảm, các đấng chăn chiên phải nghĩ đến chuyện dọn đường dời đô sang VN, ôi thêm một chuyện đổi đời, nhưng không quan trọng bằng cái đổi đời cho chúng tôi, một giòng họ từ lâu bị thiên hạ xem là bần cùng nhất, nay được con cái Chúa cho phong Thánh tất!
Chuyện nghe kể rằng – trong lúc quẩn trí vì Chúa đi vắng trong tâm hồn, một hay vài người con bất trị của Chúa, bèn nghĩ cách thay ngôi vị chúa bởi chiếc quần lót đàn bà, họ muốn làm cuộc đảo chánh, thế là một vị thánh nhân phương Đông mà các nhà bác học từng xem tư cách đạo đức của ngài lớn hơn Chúa – đó là đức Phật – họ cho vào quần lót, có nghĩa họ thánh hóa quần lót đàn bà, hàm ý quần lót đó vẫn đạo đức hơn chúa ba ngôi; chỉ trong một đêm, sáng ra giòng họ chúng tôi đựơc phô bày khắp nước Mỹ, chúng tôi được bàn dân thiên hạ trầm trồ ngắm nhìn nhưng tuyệt nhiên không ai dám đụng tới chúng tôi, vì chúng tôi đã là Thánh. Một vài kẻ tiểu tâm, vô ý thức tiếp tục bắt chúng tôi phục vụ của nợ mà Chúa lỡ trao cho họ, có nghĩa họ cũng Thánh hóa nốt của nợ đó, thảo nào các đấng bề trên vụng trộm mân mê o bế nó đến khi bể bạt, bị tố tụng, tòa Thánh phải bồi thường hàng triệu đô la. Thật sự chúng tôi không sung sướng gì, từ xưởng may, qua nhiều khâu, trong bóng tối được bày ra ánh sáng, đến khi nằm trong các shop cho thiên hạ chiêm ngưỡng, hay lăn lóc ở các sạp chợ trời để thiên hạ xáo tung lựa chọn, bị chê khen đủ điều, giờ đây được nâng cấp hàng Thánh, chúng tôi đâm hoảng, giòng họ chúng tôi không mong như vậy, chỉ được yên tâm, cải tạo tốt, đóng góp cho nhân loại trong quyền hạn tầm thường, nhưng ngày nào chúng tôi chưa bị khước từ đẳng cấp Thánh đó, chúng tôi vẫn ăn không ngon, ngủ không yên, vì sẽ xa rời khách hàng, thất buồn;
Ai có thể phục hồi quyền công dân cho chúng tôi?
Chuyện lạ là những kẻ cướp quyền hội Thánh để tự phong Thánh cho chúng tôi, đến nay vẫn không nghe các đấng bề trên khiển trách hay ngỏ lời xin lỗi tôn giáo bị mang đấng giáo chủ làm quân hàm phong Thánh cho chúng tôi! im lặng đồng nghĩa với toa rập, không biết điều và vô ý thức trách nhiệm ở cương vị dẩn dắt tín đồ.
Chuyện lạ là chính quyền sở tại vẫn xem đó là quyền tự do, một trong những quyền tự do giết hại, xúc phạm, cực đoan quá khích một chiều!
Chuyện lạ là trong kỷ nguyên Hoàng kim khoa học trí thức mà vẫn còn rơi rớt lại những tâm hồn lẩn quẩn trong quần lót đàn bà, chưa đầu thai làm người được, có lẽ đó là những oan hồn bị phá thai sau một cuộc truy hoang của các đấng bề trên.
Nhưng giòng họ chúng tôi tự an ủi, biết đâu là rủi, biết đâu may, chả có gì lạ, vì họ hành xử theo bản năng được un đúc từ giáo thuyết ngạo mạn, cực đoan phản động, thế mà mấy sư cứ bảo hơi đâu tranh luận tầm thường, vâng, vì các ngài ở đẳng cấp cao thượng, chúng tôi loại đẳng cấp tận cùng xã hội, có tâm sự với những việc tầm thường nầy cũng không tầm thường thêm, ta cứ tiếp tục sứ mạng tầm thường nhất để không phạm phải những tội lổi bất thường, cho dù đang phục vụ cho những con người không bình thường. Nhờ dịp may, chúng tôi mới bộc bạch cùng những ai có hiểu biết hơn chúng tôi!!!
Thay lời đồ vật vô tri.
Minh Man
08/4/2009
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét