Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2009
XÂY DỰNG VÀ PHÁ HỌAI
Trong tinh thần phấn khởi để chuẩn bị đón mừng ngày lễ trong đại Vesak, người Phật tử Việt Nam luôn đối diện những cái vui và cái buồn; cái hãnh diện và cái nhục nhã, cái thiện chí xây dựng và cái ác tâm phá hoại.
Gần đây, trên hệ liên mạng, xuất hiện một thái độ phản công chống Giao Điểm, mắng Trần Chung Ngọc, vô lễ với Nguyễn Mạnh Quang; nêu danh tánh một số tu sĩ ở hải ngoại không theo phe họ, triệt hạ uy tín có bài bản với những thầy Lê Mạnh Thát - Nhật Từ -HT Trí Quang - Tuệ Sĩ – TS Nhất Hạnh, và một số danh sư, cao tăng trong nước. Chúng ta biết những người làm việc đó đứng ở vị thế nào! Đó là quyền tự do riêng tư của họ.
Chúng ta cũng không lạ gì khi Vesak được VN đăng cai, một số người thiếu thiện cảm đã chống đối, bằng mọi cách làm giảm tầm quan trọng của Đại Lễ bằng sự hủy nhục những người đứng ra tổ chức, đồng thời xuyên tạc khuynh hướng chính trị, nhưng cho dù mười lần cầu sập, chiếc cầu vẫn phải hoàn thành!
Một số lớn chư tăng và Phật tử hải ngoại vẫn hướng về VN, bằng tinh thần thiện cảm, luôn mong nhìn thấy một đại lễ như thế thành công mà suốt hàng trăm năm qua chưa từng có trên đất Việt;
Đại bộ phận Phật Giáo trong nước, khả năng tài chánh hạn hẹp, một số không đứng vào Ban Tổ Chức, nhưng vẫn dành ưu tư cầu nguyện cho ngày lễ đạt thành sở nguyện.
Ngoài những gì thuộc tầm vóc mà ngày lễ mang tính quốc tế, nhà nước VN đảm trách, còn lại thuộc lãnh vực tôn giáo, Phật Giáo VN phải đảm nhận, tuy chưa quen với điều hoạt quy mô lớn, nhưng vẫn phải làm, vẫn phải gánh vác, vì thế, cần những góp ý xây dựng và phải đón nhận sự xây dựng trong tinh thần hoà ái chứ không vì mặc cảm, tự tôn!
Chư tăng ni và cư sĩ có tâm huyết phải luôn quan tâm theo dõi mọi khâu tổ chức để góp ý hoàn thiện, vì đây là việc không của riêng ai.
Trong bài THỬ ĐẶT VẤN ĐỀ, cũng tinh thần đó, đã có kẻ xấu mồm xuyên tạc. Với tinh thần phản ánh khách quan như đã từng phản ánh chuyến du hoá của Thiền sư T.Nhất Hạnh một cách vô tư, thì đây, một chuyện hiển nhiên về thư mời họp, là chuyện có thật và trình bày thật, nhưng mục đích không phải vấn đề thư mời mà vấn đề tổ chức nhân sự, góp ý để BTC cải thiện, nhưng những người đệ tử cuồng nhiệt chỉ thấy thầy mình đúng mà không chấp nhận sự xây dựng, còn lớn lời châm chích, thử hỏi một tổ chức như thế làm sao tiến bộ? Phải chăng cái ngã mình lớn mà cứ nghĩ kẻ khác cao ngạo? Tại sao không phân biệt được lời xây dựng và ý đồ phá hoại.?
Chuyện mở đầu nói đến Thư Mời chỉ là Miếng trầu làm đầu câu chuyện, chả có gì phải ầm ỷ lớn chuyện, ngược lại có người bảo làm Phật sự sao có giấy mời! Nói thế cũng không đúng, không mời thì ai biết đâu tham gia! Mục đích của bài viết là góp ý một số trong khâu tuyển dụng nhân sự, thế nhưng rất tiếc nội bộ không nhận thấy đó là quan trọng mà quay lại châm chích, để rồi cho kẻ xấu ác cảm với PGVN có cớ chia rẽ.
Những người không nằm trong PG, làm sao hoan hỷ phấn khởi và chung tay góp sức cho ngày Đại lễ Vesak, đương nhiên những người ác cảm với PG tìm mọi cách chống lại PG, chia rẽ phá hoại PG mà một số ít tu sĩ PGVN vẫn bị lọt vào âm mưu đó.
Một số bất mãn chế độ, xuyên tạc luôn đăng cai lễ Vesak theo khuynh hướng chính trị của họ, nhưng vì là lễ Quốc Tế, do Liên Hiệp Quốc chủ xướng, nên không thể phá vỡ, bèn xoay qua bêu xấu đời tư những thầy đứng đầu tổ chức và chia rẽ những vị trong Ban Tổ Chức.
Hiện nay không thiếu chư Tăng –Ni cư sĩ có tâm huyết muốn đóng góp cho cuộc lễ theo khả năng, nhưng họ chưa biết phải đóng góp bằng cách nào, thiết nghĩ, BTC nên nêu lên một số công việc để ai có khả năng nào, tham gia vào công việc đó cho Phật sự được trôi chảy, những khâu chuyên môn, đương nhiên phải đích thân mời những ai có khả năng chuyên môn!
Noel cần kề, các giáo xứ, giáo phận đều rầm rộ chuẩn bị đón Chúa Hài Đồng, họ làm việc bằng tinh thần trách nhiệm và tương ái. Kể cả những Linh Mục bị bên ngoài chống, tất cả đều một lòng cho ngày Giáng Sinh, một Giáng Sinh bình thường của mọi năm, họ vẫn tổ chức hoành tráng, thì một Vesak đầu tiên tại VN, người Phật tử không xem đó là vinh dự và đáng phấn khởi? Trên bình diện quốc tế, người VN đáng tự hào khi đất nước còn nghèo khó, chậm tiến mà vẫn đủ khả năng tổ chức ngày lễ Quốc tế Tôn Giáo và văn Hoá, Hoà Bình của nhân loại, Phật giáo chúng ta, Tăng Ni Phật tử chả lẽ bình chân như vại?
Tinh thần ôn hoà của Đạo Phật đáng tôn kính, nhưng một số người con Phật tại gia cũng như xuất gia thiếu ôn hoà, nên đưa đến tình trạng đổ vỡ, phân liệt. Giáo Hội Kito VN vẫn nằm trong tình trạng chung của các tôn giáo tại VN, nhưng Kito giáo không băng hoại tinh thần như GHPGVN, không có hai Giáo Hội. Tu sĩ Kito giáo VN cũng người phàm xác thịt như tu sĩ PG, những bê tha không quá độ lộ liễu, vì họ có tinh thần đồng đội, biết bảo vệ cho nhau, ngay cả tín đồ cũng biết đoàn kết bảo vệ đức tin và uy tín cho nhau.
Cái tinh thần Vô Ngã của Đức Phật biến thành Đại Ngã trong giới tu sĩ PG không chuyên tu, dần đưa đến những chướng ngại lớn khi ngồi chung với nhau.Một số đố kỵ vì tài năng, về phước báu , về những thuận lợi của kẻ khác đang có, đệ tử riêng, chùa riêng…chính vì thế mà có một khoảng cách với nhau, dễ cho kẻ ác tâm khích động chia rẽ!
Người tu sĩ cũng như Phật tử luôn cảnh giác trước âm mưu phá hoại, chia rẽ nội bộ PG. Chỉ trong bài viết Thử Đặt Vấn Đề mang tính xây dựng khách quan mà cũng có kẻ chọc gậy bánh xe để trong nội bộ hùa theo phê phán một cách ấu trĩ, điều mà kẻ xấu lợi dụng thời cơ là chuyện đương nhiên, có điều đệ tử cuồng nhiệt với thầy mình mà không nhìn ra tính vô tư của kẻ góp ý, càng đưa đến hố ngăn cách cho nhau!
Nội bộ PG, cho dù đấm đá nhau cũng là chuyện anh em trong nhà, nhưng những ai không phải PG, không cùng chiến tuyến, xin đừng ác tâm kích động những kẻ lòng non dạ kém mà tạo xáo trộn cho PGVN.
Cũng như Kito giáo,các tôn giáo có mặt tại VN, PG đang cố hàn gắn những vết thương âm ỉ để cùng đoàn kết phục hồi nội lực, phục vụ cho quê hương, cho xã hội để đời sống dân tộc đi vào nề nếp đạo đức mà suốt thời gian dài bị trống chân. Tuổi trẻ VN ngày nay đang đứng trước ngã ba đường mà chiều hướng hưởng thụ sa đoạ đang báo động. Mỗi tôn giáo đều có trách nhiệm giáo dục tín đồ trong cung cách tình người và xây dựng, chỉ có những tâm hồn đen tối mới đưa tín hữu lạc vào vũng đen. Những ai không thích chế độ hiện tại là quyền mỗi người, nhưng đừng vì thế đánh đồng PG với chế độ làm một, để manh tâm nhận chìm PG mà họ đã quy trách PG cho tình trạng hiện nay.PG là nạn nhân của thời cuộc hay đất nước là nạn nhân của PG, hãy để sách sử phận định! Nhưng rõ ràng PGVN đang là nạn nhân của những khuynh hướng chính trị cực đoan bị thất sủng! Hiện tại tuy PG còn lúng túng góp phần đồng hành cùng dân tộc trong vài khía cạnh từ thiện xã hội, giáo hoá, nhưng tinh thần PG vẫn bàng bạc trong máu huyết người dân. Những ai tha phương cầu thực cũng có lúc nhớ về quê cha đất tổ; những kẻ lớn tiếng chống đối chế độ cũng phải lên tiếng trước cuộc xâm lăng của Bắc kinh trên Hoàng và Trường Sa, như vậy trong chúng ta, trong cũng như ngoài nước đều có chung tinh thần ái quốc, bảo vệ quê hương , xót thương nòi giống, nhưng vì mỗi người trang bị cho mình một nhãn quan màu sắc, nên gà nhà bôi mặt đá nhau!
Phần lớn tâm lý chúng ta thích nói xuôi tai, đứng về một phía, ủng hộ cuồng nhiệt, ít ai thích lắng nghe điều trái ý nghịch lòng, cho dù là sự thật! Nếu không có một Charlie Nguyễn, một Nguyễn văn Thọ, một Trần Quý Nhu, một Bùi Kha, một Trần Chung Ngọc, một Nguyễn Mạnh Quang…thì làm sao chúng ta nhận chân được sự thật đau lòng của những cực đoan sai lầm Kito giáo trong quá khứ. Nếu không có những bộc lộ trung thực từ hàng Giám Mục ,Hồng Y của Lamã thì làm sao ta biết những khuyết thật đáng sợ của thâm cung bí sử để từ đó mới có những cải cách trong Giáo Hội. Sự thật giúp ta tiến bộ, tuy rằng có đau. PG không có những sai phạm lớn như thế, có chăng chỉ là cá nhân một vài vị, thì việc sơ suất bất cập ngoài ý muốn được công khai góp ý có gì quá đáng phải ầm ỷ phản kháng?
Lắng nghe là một nghệ thuật nói lên trình độ cầu tiến; bao che, trốn tránh sự thật là thái độ thiếu Tàm –Quý trong PG. Thích dua nịnh, nói vừa lòng là tự cô lập, phản dân chủ. Cái hay của PG là tín đồ có quyền phê phán tu sĩ, không như các tôn giáo khác, nhờ thế mà tệ nạn cũng giảm bớt. Phê phán trong xây dựng chứ không phải để phá hoại, ngược lại lời dua nịnh là loài sâu mọt đục khoét âm thầm, nếu lời mật rót vào tai với dụng ý xấu lại nguy hiểm hơn những chống đối ồn ào qua bút chiến.
Người Phật tử phải phân biệt đâu là xây dựng, đâu là phá hoại, không nên đẩy đồng đội vào thế đối lập; Ngay cả kẻ thù ta còn phải mở rộng vòng tay.
Tuy chúng ta đang vui để đón nhận ngày trọng đại của đấng cha lành như người Kito hân hoan đón Chúa Jesus trong mùa Noel, nhưng vẫn lắm cái buồn vì gặp nhiều chướng duyên từ ngoại cảnh đến nội bộ.
Chúng ta vui vì một số lớn tu sĩ trẻ ngày nay có năng lực để gánh vác Phật sự, nhưng vẫn buồn vì không thiếu vị mất phẩm chất đạo phong với tinh thần bảo thủ. Vui vì toàn lực PG dốc vào Vesak, buồn là còn những vị không hề biết ngày hội lớn đến với quê hương.
Dân tộc ta vui vì có hoà bình và sánh vai cùng thế giới, nhưng còn lắm nỗi buồn vì không thiếu những đứa con Lạc Việt muốn kéo đất nước lùi lại nhiều thế kỷ và muốn xã hội xáo trộn binh đao.
Chúng ta hãnh diện làm người Việt nam đủ tư chất thông minh tuệ trí, nhưng nhục vì cứ xấu xé đấm đá nhau mà đất nước từng lâm vào nội chiến Trịnh-Nguyễn phân tranh, bài học đó đến nay cứ muốn tái hiện, trong khi trên thế giới các quốc gia tiến bộ họ tất cả vì quyền lợi cho dân tộc ho!
PG hãnh diện vì có một Đức Giáo Chủ Thích Ca Mâu Ni tuyệt trí, lời dạy đầy khoa học và nhân bản, tinh thần đạo đức phủ trùm nhân ái và hoà bình, vì thế quốc tế đã chọn PG làm ngày Tôn Giáo Hòa Bình, nhưng vẫn phải nhục vì không thiếu người của PG phủ nhận, chống đối ngày trọng đại do chính VN tổ chức!
Trong mười điều Tâm Niệm Phật dạy: Làm việc đừng cầu dễ thành công, vì như thế tâm kiêu mạn dễ phát sanh
Cho dù thuận duyên hay nghịch cảnh, chư tăng Ni và Phật tử có tâm, luôn phải có tinh thần xây dựng để cho Đại lễ Vesak được viên dung. Một bộ phận văn hoá sắc tộc miền cao do chị Hạnh Mãn hướng dẫn về cúng dường Đại Hội Đại Biểu PG sắp tới thì chả lẽ một Đại Lễ Vesak mang tầm quốc tế, chúng ta lại vô tâm?
Chư Tăng Ni cư sĩ có năng khiếu về các bộ môn nghệ thuật, văn học nên tham gia, không phải vì món tiền thưởng mà Ban Tổ Chức đưa ra, mà vì tinh thần phục vụ Đạo Pháp. Chúng ta dù trực tiếp hay gián tiếp góp tay với BTC, cùng thắp chung nén tâm nhang nguyện cầu Tam Bảo gia trì PGVN vượt qua mọi gian truân để cùng dân tộc khơi lại nguồn sáng tổ tiên đất nước mà cha ông ta đã đổ nhiều máu xương cho chúng ta tồn tại trên bản đồ thế giới hôm nay.
Một mong muốn nữa, chúng ta, tu sĩ và cư sĩ không bao giờ phê phán chống đối nhau, cho dù mỗi người có một lý tưởng, pháp hành riêng biệt, vì chúng ta có chung một đấng cha lành, cũng như các em Gia Đình Phật Tử có chung một màu áo Lam, đó là lý tưởng duy nhất chúng ta phải tôn quý.
MINH MẪN
04/12/07
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét